Song, Tề Du quay sang Tần Diệp ra hiệu cho người rót trà.
Cả ba người — Giai Tuệ Nghiên, Thanh Dạ, và Dư Hiểu Khuê — lần lượt ngồi xuống ghế sô pha đối diện Tề Du. Tuy đã lấy lại vẻ bình thản ngoài mặt, nhưng mỗi người đều không giấu nổi cảm xúc hỗn loạn trong đáy mắt. Từ sự kinh ngạc ban đầu, dần dần chuyển thành cẩn trọng, xen lẫn một tầng nghi hoặc chưa lời.
Lúc ấy, một người giúp việc mặc trang phục xám tro tinh chỉnh, từ phía hành lang yên lặng bước vào. Cô ta đặt khay trà xuống bàn trà trầm hương. Động tác nhẹ như mây khói, không phát ra tiếng động nào dư thừa.
Nắp ấm được mở ra, hơi trà Long Tỉnh tỏa ra như dòng hương nhã thanh trong điện cổ. Nước trà vừa đủ xanh, vừa đủ ngọc – ánh lên ánh sáng trong vắt như bích thủy khi được rót vào chén men ngọc thạch. Mỗi động tác rót đều mang theo một nhịp điệu như đang biểu diễn cầm pháp, nhẹ nhàng, đều tay, chuẩn xác.
Trên khay còn có dĩa bánh mochi ngũ vị, từ đậu đỏ truyền thống đến vị hoa đào, matcha và nhân vừng đen – tất cả được đặt lên đĩa gốm men lam Nhật Bản cổ, cạnh đó còn cắm một nhánh tùng nhỏ, tạo nên cảm giác như đang ngồi trong tranh thủy mặc sống động.
Trong phòng khách trầm mặc, âm thanh duy nhất là tiếng sứ va khẽ vào nhau.
Thanh Dạ chống cằm, ánh mắt cong cong, liếc nhìn Tề Du đầy hứng thú:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT