Những ngày cuối năm, tuyết phủ trắng xóa đại bản doanh Tề gia, cả khuôn viên rộng lớn đều chìm trong không khí tĩnh lặng mà nghiêm nghị. Cành cây khô trơ trọi như chìa những bàn tay xương xẩu lên nền trời xám xịt, dường như cũng đang run rẩy trước cái lạnh buốt thấu xương.  
  
Suốt bảy ngày liền kể từ khi trở về từ chuyến đi Pháp, khu biệt viện phía sau dinh thự luôn vang lên những âm thanh trầm đục, từng tiếng roi da xé gió quật mạnh xuống thân thể thuộc hạ Tề gia, khiến bất kỳ ai đi ngang qua cũng đều phải lạnh gáy.  
  
Những vết roi tàn nhẫn, hòa lẫn thuốc dược đặc chế, vừa quất xuống đã nhanh chóng tạo thành từng vết thương ngang dọc, máu tươi loang lổ, vết cũ chưa lành lại chồng lên vết mới, ngày qua ngày không dứt. Người ngoài nhìn vào không khỏi rùng mình kinh hãi.  
  
Nhưng nỗi đau thể xác đó cũng chẳng khổ sở bằng cực hình tinh thần mà Hoàng Ưng và Phong Vân William phải chịu đựng mỗi ngày.  
  
Giữa khoảng sân rộng lạnh giá, hai bóng người—một cao lớn mạnh mẽ, một tao nhã phong lưu—mỗi người chiếm một góc sân, lặng lẽ ngồi im, trước mặt là một chiếc bàn nhỏ với bút mực và giấy trắng.  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play