Tề Du xoay người về phía sofa, giọng lãnh đạm – chỉ vào một cái ghế:
“Cột lại áo choàng của anh rồi ngồi xuống đây. Tôi muốn kiểm tra vết thương.”
Vì ẩu đả mà dây buộc đã tuột từ lúc nào trong lúc giằng co. Thân thể cao lớn với làn da màu mật ong săn chắc hiện ra nửa thân trên, từng đường cơ bắp khắc họa rõ ràng như được chạm trổ bằng bàn tay của thần linh, ẩn hiện dưới lớp bóng tối và ánh sáng, tạo nên một thứ khí tức trầm ổn mà cường mãnh đến khó dời mắt.
Tạ Cố Thương ngoan ngoãn cột lại áo – không khoe thân mà tiến đến, ngồi xuống sô pha, vai buông lỏng như một con thú lớn bị thương cố ý dâng phần yếu hại ra cho người khác chạm đến.
Tề Du đứng trước mặt hắn, hơi cúi đầu xuống, dẫu Tạ Cố Thương đã ngồi, nhưng thân hình cao lớn ấy vẫn gần như ngang tầm mắt cô, khoảng cách chiều cao gần như không đáng kể, càng làm nổi bật khí thế bức người trời sinh của hắn. Cô đưa ngón tay mảnh mai khẽ nâng cằm hắn lên – không nhẹ nhàng, cũng chẳng dịu dàng. Là sự kiểm tra lạnh lẽo, có đôi chút dỗi hờn nhưng đôi mắt kia… đôi mắt kia lại chứa một tầng nhu tình mà đến chính cô cũng chưa nhận ra.
Tề Du chuyên chú xem kỹ hơn vết thương của hắn. Ánh đèn trần nhạt đổ xuống khuôn mặt góc cạnh, tôn lên đường nét cương nghị đầy nam tính. Làn da tái đi vì vết thương nhưng không làm mất đi thần thái ngông cuồng trời sinh. Bên má in hằn vệt bầm đã chuyển màu, kéo dài từ xương gò má xuống tận gần quai hàm. Có lẽ là dấu tích của một cú đấm mạnh mẽ, vừa thô bạo vừa lạnh lẽo.
Nhìn kỹ, mới thấy, trên sống mũi cao và thẳng tắp, một vết xước rớm máu, khiến hắn trông càng thêm lỳ lợm và đáng gờm. Khoé môi tái nhợt có một đường rách mảnh, máu khô vương nơi khoé miệng như một nét chấm phá ma mị. Làn môi ấy mím chặt, không thốt nửa lời, như thể nỗi đau kia chỉ là cơn gió nhẹ lướt qua lớp da thịt chai sạn vì máu và khói thuốc súng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT