Tầm ba mươi phút kể từ lúc họ rời khỏi Nhà Trắng, xe từ từ dừng lại trước khách sạn Waldorf Astoria – nơi được mệnh danh là pháo đài tĩnh mịch giữa lòng Washington. Mãi về sau Tề Du mới biết, đoạn đường ấy thực chất chỉ kéo dài vỏn vẹn bốn phút đồng hồ.
Bốn phút, Tạ Cố Thương đã cố tình kéo dài nó thành ba mươi.
Ba mươi phút, là để hắn có thể ôm cô lâu thêm.
Lúc bước xuống xe, hắn choàng áo khoác cashmere dày lên người cô. Vạt áo phủ kín cả vai, cả cổ, cả một nửa gương mặt nhỏ nhắn ấy đều bị bao bọc trong lồng ngực hắn – vừa vặn nằm gọn nơi hõm ngực vững chãi, không để một tia sáng nào lọt vào, càng không để một ánh nhìn nào dừng lại.
Tạ Cố Thương ôm cô như che giấu báu vật. Mỗi một bước chân từ sảnh lớn vào thang máy chuyên dụng, rồi từ thang máy vào phòng Tổng thống, hắn chưa từng để lộ lấy một mảnh da mặt của cô trước ánh mắt thiên hạ. Tựa như... nếu ai dám nhìn thêm một giây thôi, cũng là tội chết.
“Tạ tiên sinh.” Tề Du nhẹ giọng gọi hắn.
Tạ Cố Thương nhẹ nhàng đáp: “Tôi nghe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT