Tề Du nghe câu trả lời của Tinh Uyển thì không kiềm được mà mỉm cười, khóe môi cong lên một độ vừa phải, vừa như nghịch ngợm vừa như vuốt ve lòng người. Cô nghiêng người với lấy chiếc túi bên cạnh Lý Tây Hoa, giọng nói nhẹ tênh, nhưng lại mang theo chút ngả ngớn trêu chọc: 
“Vậy nếu chị không ghét bỏ em... thì tối nay  nhé. Em đi một mình sẽ buồn lắm.” hãy đi cùng anh Thanh tham dự quốc yến
Giọng nói cô trầm ấm, mang theo chút nũng nịu giấu sau vẻ điềm nhiên.  
Nam Cung Tinh Uyển nghe vậy, vẻ ngờ vực vừa tan biến trên gương mặt kiều diễm. Đôi mắt ánh lên tia cười trong vắt như nước hồ mùa xuân. 
“Em cũng đi luôn sao? Yên tâm đi bé yêu, tối nay chị sẽ có mặt ở đó. Đừng sợ gì hết.” 
Tinh Uyển nói rồi bất giác vươn tay vuốt nhẹ bàn tay của Tề Du – như vỗ về một đứa em nhỏ. 
Câu nói đó, không biết là lời hứa, là an ủi hay là một loại liên minh thầm lặng giữa những người phụ nữ. Trong mắt Tề Du ánh lên một tia ấm áp thoáng qua, như ngọn gió xuân mơ hồ lướt qua cánh đồng cỏ khô. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play