Tầm ba mươi phút sau, Tề Thiên Vũ vừa bước xuống cầu thang, từng bước chân nặng trĩu trên mặt đá hoa cương bóng loáng. Đi qua khỏi khúc ngoặt hành lang, đã nghe vọng lại từ phía sảnh lớn là một tiếng quát lớn – giọng điệu ngang ngược quen thuộc khiến lông mày anh khẽ giật.
“Đồ không có nhân tính kia, chú không nói với thuộc hạ rằng Lý Tây Hoa này là anh em sinh tử của chú à?”
Chưa kịp phản ứng, thân ảnh cao lớn của Lý Tây Hoa đã hiên ngang xông thẳng qua cửa chính, không hề kiêng kỵ sự hiện diện của các vệ sĩ. Gã vung áo khoác ngoài sang một bên, tự nhiên như ở nhà mà thả người xuống sofa da thật, chân vắt lên đầu gối, tư thế nửa ngồi nửa ngả như thể đây là lãnh địa của mình.
Một thân tây phục đắt tiền bị hắn mặc như áo khoác ngủ. Nếu không phải biết gốc gác, thật khó tin kẻ trước mắt là gia chủ của Lý gia. Giờ lại đang cư xử chẳng khác gì một tên du côn vô lại.
Tề Thiên Vũ thong thả bước xuống bậc thềm cuối cùng, vừa tiến tới vừa đưa ánh mắt lướt qua tên du côn vô lại kia như gió rét đầu đông.
“Ngồi cho ra dáng người một chút.” Anh rẽ sang bên, thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế đối diện, động tác chậm rãi nhưng lại toát ra uy áp vô hình.
Lý Tây Hoa cười khẩy: “Ông đây cứ nằm đó đấy, ngứa mắt thì tới mà đuổi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT