Cùng thời điểm đó, tại Haiti. Bầu trời còn chưa kịp rạng, Cité Soleil vẫn phủ lên mình một tầng sương mờ bụi mịt, xen lẫn mùi khét của xăng cháy và máu tanh lặng thinh. Trại dã chiến chưa hề yên giấc, bởi những vết thương và cơn đau chẳng đợi đến bình minh mới trỗi dậy.    
Lam Tịch Dao mở mắt trong lều vải tạm bợ. Không chăn nệm, chỉ có một túi ngủ quân dụng sờn màu. Cô ngồi dậy, gỡ chiếc dây buộc tóc đeo trên cổ tay, gom lại mái tóc dài, cột gọn thành búi thấp. Ánh mắt, từ lúc tỉnh dậy đã trong veo, không một tia mơ hồ.  
Sau khi rửa mặt, súc miệng bằng nước sát khuẩn lạnh đến tê lợi, việc đầu tiên cô làm không phải ăn sáng, mà là đến kho vật tư. Một y tá người Pháp thuộc tổ chức MSF tên Aina đi cùng cô. Họ cẩn trọng đối chiếu từng mục thuốc, từng dụng cụ, từng kiện hàng. Bảng kê trong tay Tịch Dao ghi rõ số lượng, nhưng khi đến khu vực vật phẩm cao cấp – gồm kháng sinh thế hệ mới và băng chống nhiễm trùng áp lực – cô sững lại.    
Thiếu.   
“Aina,” cô gọi khẽ bằng tiếng Pháp, ngữ điệu mang theo sự trầm ổn: “Một số vật phẩm trong danh mục hỗ trợ từ WHO đã không còn.”   
Anh y tá người Pháp kia ban đầu còn ngẩn ra, nhưng khi theo cô rà lại bảng thống kê thì cũng phải thừa nhận sự thật – không chỉ các vật phẩm cao cấp mà một số thuốc giảm đau mạnh, huyết thanh, cùng dụng cụ phẫu thuật di động đã biến mất.    
Ánh mắt cô khẽ tối đi, không để lỡ thời gian, lập tức rút bộ đàm ra khỏi túi áo blouse.    

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play