Khi ngọn lửa sắp tàn trên một mảnh đất hoang, Cố Cảnh Vân cẩn thận dùng cỏ khô để dẫn lửa sang khu đất tiếp theo. Thà để lửa tắt rồi mới tiếp tục còn hơn vội vàng để nó mất kiểm soát.
Từ xa trên đồi, Tần Tín Phương lặng lẽ gật đầu hài lòng. Ông nhận thấy đứa cháu ngoại này, tuy bướng bỉnh và kiêu ngạo nhưng khi làm việc lại vô cùng cẩn trọng và vững vàng. Chỉ riêng điểm này đã khiến ông không còn lo lắng về tương lai của hắn nữa.
Bên cạnh, Trương Đại Chuy nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của ông, không nhịn được bĩu môi:
“Người nhà họ Tần ai cũng có cái tính đáng ghét, chỉ là phóng hỏa thôi mà, có gì đáng tự hào?”
Những thôn dân khác được mời đến giúp đỡ nhìn thấy thế lửa được kiểm soát tốt, cả một vùng đất hoang đầy cỏ dại dần dần cháy rụi, để lộ ra lớp đất trống phía dưới, ai nấy đều vui mừng.
Triều đình khuyến khích khai hoang, trong ba năm đầu, những nông dân khai khẩn đất hoang sẽ được miễn thuế. Chỉ cần có sức mà làm, miễn là không lấn vào rừng núi, muốn khai hoang bao nhiêu cũng được.
Bọn họ tuy là tội dân, điều kiện khắc nghiệt hơn, nhưng cũng có một ưu đãi—trong ba năm đầu, thuế đất hoang chỉ thu một nửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play