Trời đã về chiều, ánh hoàng hôn rải nhẹ trên từng phiến ngói lưu ly của Diên Thọ cung, phản chiếu sắc vàng trầm ấm qua lớp rèm mỏng. Trong hậu điện, Lạc Như đang ngồi bên cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xăm ra vườn ngự, bàn tay vẫn nhịp nhàng đan dở một chiếc túi hương chưa thêu xong.
Tiếng thái giám báo hiệu vang lên:
“Hoàng Thượng giá đáo—!”
Tĩnh Tuyền vội vàng đặt khay trà xuống, cùng mọi người quỳ gối nghênh giá. Lạc Như đứng dậy, hành lễ chuẩn mực, dung nhan đoan trang nhưng khó giấu nét ngỡ ngàng thoáng qua. Nàng không ngờ người lại đến vào lúc này—giữa những lời đồn thổi, giữa những ánh nhìn đố kỵ như lưỡi dao rình rập.
Hoàng Thượng bước vào, vận long bào nhạt màu, vẻ mặt không giận không vui. Nhưng khi ánh mắt người rơi xuống thân ảnh Lạc Như, nét cương nghị trong phút chốc hòa tan thành dịu dàng, ấm áp như ánh nắng cuối thu.
“Trẫm nghe nàng gần đây không ngủ được, lòng trẫm chẳng yên.”
Lạc Như khẽ cúi đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT