"Lần này Lục Áp tìm tiền bối cầu viện, tiên sinh không thèm quan tâm, liền cho Lục Áp sách lược tụ chúng yêu thảo phạt thiên, hiến tế Yêu Tộc, thành toàn cho Thiên Đình, cũng thành toàn cho bản thân Lục Áp và tiên sinh. Ở bên trong lời nói giữa tiên sinh và ta trước đây, từng nói Thánh Tộc cùng với Yêu Tộc khác biệt. Tiên sinh tự cho mình là Thánh Tộc cao quý, có nhiều ghét bỏ đối với Yêu Tộc hung ác, nhưng tiên sinh lại quên, Thánh Tộc cùng với Yêu Tộc bất quá chỉ là hai loại xưng hô. Các ngươi, đều là một tộc. Tiên sinh vốn nên đứng trên lập trường của Yêu Tộc, lại không chút do dự đẩy Yêu Tộc tới bên bờ sinh tử, đây chẳng phải là một điều xui xẻo sao? Làm sao có thể giành chiến thắng?"
Lý Trường Thọ khẽ thở dài một tiếng, nâng chén rượu lên, tiếp tục nói: "Hiện giờ nhân vật chính trong thiên địa là Nhân Tộc, người đứng ngoài đối với cử động của tiên sinh lần này tất nhiên là không sai, sẽ còn tán thưởng tiên sinh một câu đại nghĩa. Nhưng Bạch tiên sinh...ngươi đã làm người trồng hoa, tận hưởng niềm vui khi trồng hoa và nhìn chúng nở hoa, liền phải chịu đựng sự cô đơn khi những bông hoa héo úa và rơi xuống bùn, đây là được mất chi đạo, cũng là thiên địa cân đối chi đạo. Ta cũng không phải là bảo Bạch tiên sinh lại đi phụ tá Yêu Tộc, lúc này Bạch tiên sinh bị ta khống chế, ta cùng với Yêu Tộc cũng là đối lập. Nhưng Lý Trường Thọ ta không muốn trở thành Yêu Tộc kế tiếp, Yêu Đế kế tiếp trong mắt Bạch tiên sinh. Cho nên, ta cũng không mưu toan những tính kế, trù tính, cùng với bản lĩnh khác của Bạch tiên sinh, vào lúc Đại Pháp Sư muốn giữ tính mạng của tiên sinh, ta vẫn luôn chưa từng buông xuống sát tâm đối với tiên sinh. Tiên sinh cũng không phải là sinh linh đáng giá khâm phục, cũng không phải là ta tiếc tài. Không đến lúc nổi danh, cũng không rời đi lúc xuống dốc, đây mới có thể xưng là danh sĩ Hồng Hoang. Tiên sinh lúc này, còn chưa xứng."
Nói xong, Lý Trường Thọ uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, chậm rãi đứng dậy.
Bạch Trạch nhíu mày thật chặt, thất thần nhìn chén đĩa trên chiếc bàn thấp trước mặt, ngay cả Lý Trường Thọ đi khi nào cũng không biết.
Đợi Bạch Trạch lấy lại tinh thần, chỉ còn lại tiếng nói của Lý Trường Thọ...
"Ba ngày sau ta lại đến uống cùng với Bạch tiên sinh, nhìn xem tiên sinh đến lúc đó, có thể bác bỏ nhận xét của ta một chút hay không? Dù sao thì, tri âm cũng khó kiếm."
Ba ngày sau…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT