"Hỗn độn là không ngừng diễn hóa, nhưng phương hướng diễn hóa cũng không xác định, ta có thể nói cho ngươi biết cảm xúc trong đó đã được hoàn thiện. Hỗn độn tạo ra âm và dương, hai cảm xúc cơ bản nhất diễn sinh ở trong này, chính là bi thương và vui vẻ. Cho nên, liền có năm thành có thể là bi thương, năm thành có thể là vui vẻ, đúng không?"
"Ừm, dường như là như vậy."
" Vậy nếu ngươi không vén tấm vải đen này lên, nỗi buồn và niềm vui có thể được coi là tồn tại đồng thời, đúng không?"
"Cũng có thể nói như vậy..."
Tiểu Khổ nghiêng đầu, chúng tiên Đạo Môn ở nơi xa cũng là cùng nhau nghiêng đầu, dần dần có chút mơ hồ.
Lý Trường Thọ cười nói: "Cho nên, bi thương và vui vẻ đã chồng chất lên nhau, mà ngươi chỉ cần không mở ra mảnh vải này, cả hai liền có thể đồng thời tồn tại. Vậy ngươi hãy nhìn về phía trước, có lẽ ngươi có thể trông thấy trong khoảnh khắc, một canh giờ tiếp theo, nhưng xa hơn thì sao? Nếu như thời gian đủ xa, xa đến mức mà ngươi không thể đoán được thì cảm xúc ở đó có phải cũng ở trong trạng thái hỗn độn? Cảm xúc trong hỗn độn, buồn, vui đồng thời tồn tại, chưa xác định, chỉ có vào lúc ngươi đi đến nơi nào, cảm xúc mới có thể đổ sụp về một phương hướng. Năm thành có thể là bi thương, năm thành có thể là vui vẻ, đúng không?"
"Không, tất cả những thứ ngươi đang nói đều là ngụy biện." Tiểu Khổ lập tức lắc đầu: "Ta căn bản không sống được xa như vậy, hết thảy đều là do ta quyết định."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT