Lúc nàng nhẹ nhàng nhảy xuống từ trên mây, váy có một chút bay lên, chân bạch ngọc không tì vết, cũng có một chút đẹp mắt.
"Trường Thọ sư huynh." Huyền Nhã dùng hai tay ôm quyền hành lễ, môi mỏng có một chút nhếch lên, khóe miệng lộ ra nụ cười thản nhiên, đôi con ngươi so với bầu trời đêm còn muốn trong suốt kia, nói lên sự bình yên và niềm vui trong đáy lòng nàng.
"Hữu Cầm sư muội." Lý Trường Thọ chắp tay hoàn lễ, cười nói: "Gần đây tu hành có nghi nan gì không?"
Hữu Cầm Huyền Nhã ngâm khẽ một hai, rất nghiêm túc gật đầu, khuôn mặt hơi có một chút hổ thẹn...
Hổ... Thẹn?
"Làm sư huynh thất vọng rồi." Gương mặt xinh đẹp của Hữu Cầm Huyền Nhã tràn đầy ảm đạm: "Lúc ta tu hành, suýt nữa bị tâm ma lợi dụng, đạo tâm lúc này mặc dù đã củng cố, nhưng như vậy quả thực..."
Lý Trường Thọ cười nói: "Tâm ma mà thôi, phần lớn Luyện Khí Sĩ chúng ta đều phải trải qua, không cần vì vậy mà chú ý. Ngược lại là, sư muội nên suy nghĩ lại chuyện đã qua, vì cái gì đạo tâm lại có khe hở, bởi vậy mà phòng ngừa tâm ma lợi dụng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play