"Tốt!" Trên đài cao của bảo điện Lăng Tiêu, tiếng hét của thanh niên mặc áo bào trắng làm Đông Mộc Công dưới đài run rẩy.
Liền nghe tiếp, Ngọc Đế Hạo Thiên cao giọng cười to. Bàn tay không ngừng vỗ nhẹ vào bản tấu chương, trong miệng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
"Lời nói của Trường Canh ái khanh rất hợp lòng ta! Việc này đã tồn tại trong lòng ta nhiều năm nay, cuối cùng hôm nay cũng có vị ái khanh nói ra! Ha ha ha ha! Vì sao đến hôm nay, ta mới gặp được Trường Canh? Ha ha ha! Tứ Hải có tiến triển rồi!"
Đông Mộc Công cúi đầu không dám nói lời nào. Trong lòng vang lên từng hồi tán thưởng.
Phần tấu chương này hắn có được vào hai canh giờ trước, tại miếu Hải Thần Nam Hải.
Sau khi tới tay, Đông Mộc Công lập tức ngựa không dừng vó, mây không ngừng phiêu, nhanh chóng trở về dâng cho bệ hạ.
Bao năm trôi qua, cũng không thấy Ngọc Đế vui vẻ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT