Từ đường Lệ Cảnh về nơi ở, đoạn đường cũng không xa lắm.
Sắp đến mùng một, bầu trời đêm tối om, các cửa hàng hai bên đường đa phần đã đóng cửa, tắt nến, xung quanh cực kỳ u ám. Trước xe ngựa đang treo đèn lồng, chụp đèn lưu ly bảo vệ ngọn nến bên trong, ánh sáng lờ mờ. Du Đồng ngồi ngay ngắn trong xe, bên cạnh là Đỗ Song Khê đang nhắm mắt nghỉ ngơi —— Quán ăn vừa mới mở cửa, nước lẩu thịt nhúng đều do nàng ấy đích thân lo liệu, nhà bếp phía sau lại có khá nhiều chuyện vụn vặt cần nàng ấy nhọc lòng, suốt cả ngày dài cũng quá sức mệt mỏi.
Móng ngựa giẫm lên đá xanh trên đường, tiếng lộc cộc trong trẻo, xen kẽ lẫn nhau.
Du Đồng dựa vào vách ngăn, nghe âm thanh đó, biết được Phó Dục ở ngay bên phải nàng, chỉ cách một bức vách ngăn.
Đã sắp đầu thu, thời tiết ban đêm đã cực kỳ lạnh giá, nàng vén rèm bên hông lên, nhìn thấy tư thế của Phó Dục thẳng tắp như ngọn núi. So với áo hai lớp giữ ấm của người khác thì trên người Phó Dục chỉ mặc áo gấm, ngay cả áo khoác ngoài cũng không mặc, trong màn đêm khuya khoắt, gò má lạnh lùng nghiêm nghị, đôi mắt nhìn thẳng về phía trước, hoàn toàn không nhìn ra được dáng vẻ ích kỉ ỷ vào việc Tần Lương Ngọc không thể nói chuyện mà ăn hiếp hắn ta lúc nãy.
Dường như là nhận ra được ánh nhìn chăm chú của nàng, Phó Dục bỗng nghiêng đầu nhìn qua, nhìn thẳng vào mắt nàng, chân mày khẽ nhướng, giống như dò hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play