Cỏ tranh bên bờ hồ cao qua gối, Tần Lương Ngọc dẫn theo Tần Cửu đi ngược chiều gió bước đến, Đỗ Song Khê là người đầu tiên nhìn theo.
Lúc ở Tử Châu, Tần Lương Ngọc ở lại hai tháng, đa phần các bữa ăn đều ăn ở chỗ của Đỗ Song Khê, hơn nữa vốn dĩ Đỗ Song Khê có khá ít vốn, mở một quán ăn nhỏ, mọi chuyện đa phần phải tự mình lo liệu, số lần gặp mặt nhiều thì dĩ nhiên cực kì quen thuộc. Lần này Tần Lương Ngọc phái người đi tìm nàng ấy, đón đến Tề Châu, càng là đã giúp đỡ nàng ấy rất nhiều.
Bây giờ vô tình gặp mặt ở bên ngoài thành, dĩ nhiên là Đỗ Song Khê vui vẻ, kéo kéo tay áo Du Đồng nhắc nhở: “Đó chẳng phải là Tần Nhị công tử sao?”
Du Đồng nghe thấy nhìn qua thì nhìn thấy Tần Lương Ngọc đi chầm chậm đến, phong thái khôi ngô tuấn tú, dịu dàng nghiêm túc.
Trong lúc hai người đứng dậy, hắn ta đã đi đến trước mặt, mỉm cười chào hỏi.
Hai bên chào nhau, bởi vì xe ngựa của Du Đồng đang đợi bên bờ sông, Tần Lương Ngọc quét mắt nhìn thấy phía sau xe đầy ắp một giỏ cải thảo, cảm thấy hơi ngạc nhiên, giơ tay ra hiệu với Tần Cửu. Tần Cửu hành lễ nói: “Phong cảnh đẹp nhất núi Thu Minh còn nằm ở dưới hạ lưu sông, bên đó có du khách tụ tập, người đến chỗ này lại không nhiều. Hai vị tiểu thư đến núi Thu Minh này lại là vì giỏ cải thảo này?”
“Cảnh đẹp làm lòng người vui vẻ, món ngon làm người ta ăn no. Hai thứ này đều không thể thiếu. Tần công tử như thế này là muốn vào bên trong núi du ngoạn hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play