Mặt trời mới mọc, tươi đẹp khắp viện, có hương hoa quế nở sớm thoang thoảng truyền đến.
Hai ngày nay Phó Dục bận rộn chuyện quân vụ, ra phủ lúc ánh nắng ban mai còn mờ nhạt, buổi tối lại mệt mỏi khắp người quay về dưới ánh trăng, nhìn thấy vậy mà đã gầy đi một ít, dưới cằm cũng mọc râu lởm chỏm. Nhưng bên trong đôi mắt đó lại không nhìn thấy vẻ hốc hác, tinh thần dồi dào, sắc bén như cũ, đôi chân thon dài thẳng tắp bước đến một cách mạnh mẽ uy vũ, dáng vẻ uy nghi.
Vào trong viện, nhìn thấy Du Đồng sững sờ đứng bên cửa sương phòng nhìn mình thì dừng bước chân lại.
Đồ dùng thường ngày và y phục trang sức của nàng hầu hết đã chuyển đến viện mới, mấy rương còn lại thì dọn qua đó một lượt cùng nàng là được, chỉ để lại mấy món đồ hôm nay trang điểm sử dụng. Hôm nay nàng ăn mặc cũng đơn giản, chiếc áo sa tanh với cổ tay ngắn màu hồng dịu dàng như mùa Xuân, chiếc áo mỏng che lấy cánh tay, lộ ra chuỗi ngọc san hô giữa cổ tay, phần eo thắt Cung Thao, bên dưới là một chiếc váy ngắn màu trắng ngọc, thêu hoa nhài tinh tế, hơi phất phơ trong làn gió sớm.
So với lúc với gả vào Phó gia thì vóc người nàng cao hơn một chút, thướt tha dịu dàng, mềm mại như nụ hoa sen.
Bên dưới mái tóc mây màu xanh đen chỉ điểm xuyết đóa hoa sen Tịnh Đế và một chút Hoa điền, bên dưới nữa là khuôn mặt xinh đẹp, chân mày màu xanh đen, đôi mắt trong veo như dòng suối, hai bên tai đeo một đôi hoa tai ngọc trai, tuy đơn giản nhưng càng thấy rõ dung nhan uyển chuyển, sắc đẹp tự nhiên.
Làn gió sớm lướt nhẹ qua đình viện, Cung Thao khẽ phất phơ, tóc con lướt nhẹ qua mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT