Phó Dục rêu rao cả đoạn đường ôm Du Đồng về Nam Lâu, không chỉ người hầu gặp phải giữa đường ngạc nhiên mà ngay cả người trong Nam Lâu nhìn thấy cũng gần như ngạc nhiên muốn rớt cằm.
Cơn mưa to rửa sạch bức tường viện ngập tràn địa cẩm đó của Nam Lâu thành màu xanh mướt, bởi vì lúc rảnh rỗi Du Đồng thích dùng nước sạch cắm hoa, mấy người Yên Ba đang cắt tỉa vài cành Thạch Toán mới gấp, từng cánh hoa đỏ tươi nở rộ, xinh đẹp rực rỡ. Vốn dĩ mọi người tụ lại một chỗ thưởng thức, nghe thấy tiếng động ở cửa nên đồng thời quay đầu lại thì nhìn thấy Tướng quân nhà mình đang ôm Thiếu phu nhân đi nhanh vào.
Trên người Du Đồng đã ướt mưa, y phục mùa hè mỏng manh phác hoạ ra dáng người thướt tha, hai cánh tay quấn quanh chỗ gáy của Phó Dục, đầu vùi trong hốc vai của hắn, giống như không muốn để người khác nhìn thấy vẻ mặt vậy, là dáng vẻ thẹn thùng rất ít khi để lộ ra. Mà Binh Mã Phó sứ bình thường uy nghi lạnh lùng, lúc này lại ướt đẫm khắp người, ôm mỹ nhân, sắc mặt không thay đổi, đứng trong dư âm của mưa phùn, hạt mưa tí tách lăn tròn trên khuôn mặt.
Tính luôn cả Yên Ba thì nha đầu khắp viện nhìn thấy hai người bỗng nhiên nhếch nhác quay về, dáng vẻ thân mật cũng đều sững sờ.
Vẫn là Chu cô hiểu sâu biết rộng, sững sờ một lúc sau đó nhanh chóng hành lễ nói: “Tướng quân, Thiếu phu nhân.”
Một lời thức tỉnh người trong mộng, những người hầu nha hoàn khác cũng vội vàng hành lễ theo.
Bước chân Phó Dục không hề dừng lại, đi thẳng vào trong phòng, dặn dò nói: “Thiếu phu nhân đã bị bong gân, lấy băng và khăn lạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT