Phiền não của Du Dồng, ngay ngày hôm sau tạm thời biến mất —— Phó Dục phải ra ngoài đi tuần rồi.
Trước đó Phó Đức Thanh dẫn binh đi chống lại kẻ địch, tuy đã thâm nhập vào lòng quân địch giết đi hai vị chủ tướng của Thát Đát, lúc liều mình chiếm giết, binh tướng tổn thất cũng không ít. Mà ông bị thương nặng hôn mê, vội vã quay về Tề Châu, Lão Tướng đắc lực bên người Từ Quỳ cũng bị thương nặng, một vài chuyện khắc phục hậu quả chỉ có thể giao vào tay người ngoài, chưa chắc chu đáo ổn thoả.
Hiện giờ tuy Phó Đức Thanh không thể cử động nhiều, phải dựa trên tháp để xử lý quân vụ nhưng không coi như là quá phiền phức.
Thế nên những chuyện ứ đọng bắt buộc phải do Phó Dục xử lý xong, sáng sớm ngày hôm sau, sau khi bẩm rõ với Phó Đức Thanh thì Phó Đức Thanh đã đề xuất để Phó Dục nhanh chóng lên phía Bắc tuần tra chỉnh binh, bố trí biên phòng, để tránh Đông Đan nhân lúc ta suy yếu đột nhập vào, bên ta trở tay không kịp. Còn về quân vụ của Tề Châu thì chuyển giao đến Tà Dương Trai, ông sẽ chọn lúc tinh thần khá tốt mà xử lý.
Dù cho Phó Dục hơi luyến tiếc Nam Lâu nhưng không dám xem chuyện quan trọng biên phòng là trò đùa nên lập tức đồng ý.
Lúc nói chuyện này, Du Đồng cũng ở bên cạnh, nghe mà hơi ngạc nhiên.
Nhưng mà là một vị tướng lãnh binh, bôn ba bên ngoài cũng là chuyện bình thường —— tháng bảy năm ngoái nàng gả vào mới mấy ngày thì Phó Dục đã đi tuần biên, vừa đi đã đi hai tháng. Sau khi quay về thì cả ngày luyện binh trong quân doanh, tháng chạp lại dẫn binh ra bên ngoài. Ăn Tết xong mới về Tề Châu, còn chưa ngồi nóng đít thì đầu Xuân lại xuống phía Nam dẹp loạn, làm quần quật giống như con quay, không chút nào nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT