Du Đồng không nhúc nhích, tùy ý để cái nóng ở lòng bàn tay hắn truyền qua y sam, nói khẽ: “Phu quân cảm thấy, điều thiếp để ý chỉ là những lời trách mắng của Tổ mẫu thôi sao?”
Phó Dục nghe nàng nói mà hơi sững sờ, không nghĩ ra được chuyện ở Thọ An Đường ngày đó còn có chỗ nào không ổn.
Du Đồng tự mỉm cười, chuyển đề tài câu chuyện, nói: “Ngày đó thiếp nói chuyện cùng Tần công tử ở nhã gian là bởi vì lá sách lúc ăn thịt nhúng ngày hôm nay. Món này cực kì dễ hỏng, nếu không phải trù sư có lòng thì sẽ không làm ra được mùi vị ngon, y quen biết một trù nương, từng dùng lá sách làm món ăn nên thiếp mới nói vài câu. Không giấu phu quân, thiếp rất muốn tìm vị trù nương đó về làm người giúp đỡ cho thiếp, chuyện này buộc phải nhờ Tần công tử giúp đỡ.”
“Chuyện này dễ làm, ta sai người đi hỏi là được.”
“Nếu như thiếp muốn làm một phần lá sách cho y, trực tiếp gặp mặt y để nói chuyện này, phu quân có để ý không?”
Phó Dục sững sờ, mơ hồ hiểu được ý bên trong lời nói của nàng.
Nếp sống đương thời không coi là nghiêm khắc nhưng trong những gia đình quý tộc thì quy tắc cũng khá nhiều. Ví dụ như Thẩm thị, nếu không có Phó Đức Thanh ở đó, có chuyện buộc phải bàn bạc với ngoại nam, đa phần là đặt bình phong ngăn cách, gọi quản sự bên ngoài, do quản sự thay thế truyền đạt lời nói. Có lúc, làm việc còn không thuận tiện bằng các cô nương. Dòng dõi bậc này giống như Phó gia, bị vô số đôi mắt nhìn chằm chằm, Lão phu nhân lại rất xem trọng danh tiếng, quy tắc lại càng đặt nặng, hành bị ngày đó của Du Đồng trong mắt Phó Lão phu nhân chính là nói năng tùy tiện giống như những phu nhân phố phường, không đủ cao quý đoan trang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play