Bên trong màn trướng tối om, trong khoảnh khắc khựng lại, Du Đồng mở mắt ra, bàn tay dưới lớp chăn nắm chặt trong vô thức.
Nàng hơi lo lắng.
Kể từ khi thành hôn đến nay, đã không ít lần ngủ chung giường với Phó Dục, lúc đầu hai người rất bình yên hòa thuận, lúc đi ngủ chỉ đắp chung chăn, không trò chuyện gì, thái độ của Phó Dục đối với nàng cũng khá hờ hững. Điều này khó tránh khiến nàng hiểu lầm, cho rằng hắn có khả năng kiềm chế hơn người, không hề hứng thú với nàng. Nào ngờ lần này về kinh, mọi việc lại dần trật khỏi đường rầy.
Phó Dục bắt nàng gọi phu quân, vuốt ve bàn tay nàng, thậm chí cố ý giật đứt nút áo, và ngay lúc này...
Vừa rồi ở đằng sau bức bình phong, bắt gặp ánh mắt ẩn chứa tia lửa của Phó Dục, nàng cảm thấy không ổn, cũng không thể ra ngoài giữa đêm khuya khiến người ngoài chú ý, chỉ đành trốn trong góc giường, hy vọng có thể bình an sống sót qua đêm nay. Thế nhưng hành động ban nãy của Phó Dục đã đập tan tia hy vọng này — hơi thở gấp gáp, cơ thể nóng ran, bàn tay mò mẫm, mỗi một dấu hiệu đều khiến nàng ý thức được nam nhân này có lẽ đã bộc phát thú tính.
Trước đây hắn mang thành kiến, coi thường nàng, không muốn chạm vào nàng, do đó tâm tĩnh như nước.
Bây giờ hiểu lầm đã biến mất, dù phu thê không hẳn có tình cảm, nhưng trong mắt nam nhân này, nàng là thê tử của hán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT