Hôm nay ở pháp hội cầu phúc, bởi vì đông người chen chúc, Phó Dục chỉ lệnh cho Đỗ Hạc dẫn hộ vệ âm thầm đi sau, thị vệ mà Hứa Triều Tông đem theo cũng không nhiều.
Bây giờ đột nhiên bị đánh lén, hộ vệ của Hứa Triều Tông hơn phân nửa ở lại bảo vệ, chỉ có hai ba người đuổi theo.
Kim Đàn Tự tọa lạc tại chân núi, phía sau là tường vách vững vàng, địa thế vô cùng phức tạp. Bởi vì lúc trước suy đoán đối phương sẽ động thủ vào đêm Nguyên tiêu, vả lại đêm qua và sáng nay cũng không có động tĩnh khác thường nên hơn phân nửa nhân thủ dưới trướng Phó Dục vẫn ở trong Thành, quan sát nhất cử nhất động của đám người Tây Bình Vương, nhân thủ ở nơi đây có thể điều động quả thực có hạn.
Thích khách tựa hồ rất quen thuộc với vùng này, mượn địa hình thế núi che dấu tung tích, chạy trốn nhanh chóng.
Ngọn núi này kéo dài chập trùng, dù không hùng vĩ, bên trong lại có nhiều sườn dốc vách đứng, trong sơn cốc đá dựng lung tung, bụi gai liên tục xuất hiện, truy sát cũng không phải là chuyện dễ. Nhưng mà đối phương đã đánh lén thất bại, về sau tất nhiên sẽ yên tĩnh một trận, không lộ ra đuôi cáo. Thời gian Phó Dục lưu lại Kinh thành có hạn, há có thể bỏ qua cơ hội ngàn vàng này?
Cho dù đường núi hung hiểm khó đi, cũng phải tại thời điểm trước khi thích khách được tiếp ứng, vắt kiệt sức lực bắt sống đối phương.
Phó Dục truy tìm một lát, sau khi đoán được phương hướng thích khách bỏ chạy, lập tức nói với Đỗ Hạc: “Đi đường tắt!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play