Phó Dục hiển nhiên không tự giác như vậy, thậm chí khóe môi chẳng biết tự lúc nào nén ý cười.
Ánh mắt mang theo độ ấm, dán trên mặt Du Đồng.
Trong phòng ánh đèn mờ ảo, nàng ngồi bên bàn, trên người là bộ áo ngủ cổ đứng màu đỏ hoa Hải Đường, mỗi một chiếc cúc áo đều được cài chặt. Tóc dài đã khô một nửa tựa như một dải lụa đen xõa trên vai, mái tóc đen nhánh tôn nổi lên làn da trắng trẻo mềm mại của nàng, còn đẹp hơn bức tranh thủy mặc trên lụa là.
Đôi mắt kiều diễm mang theo nét kinh ngạc cụp xuống, tư thái nhu mì.
Mà trên gò má tinh tế của nàng, không biết tự bao giờ nổi lên sắc hồng khả nghi, vành tai trắng muốt cũng nhiễm đỏ như say rượu.
Phó Dục ngầm hiểu lí do, nhưng bất động thanh sắc, chỉ chậm rãi đi qua.
“Sao vậy, không muốn đi dự yến à?” Hắn lại hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play