Khác hẳn với Từ Thục đang ngấm ngầm phẫn nộ, trong Phượng Dương Cung, Tôn hoàng hậu giờ phút này lại có phần thư thái.
Lúc nãy tuy suýt chút nữa đã giương cung bạt kiếm, nhưng dù sao cũng hòa hoãn rồi. Du Đồng tuy bất kính với Duệ Vương phi, nhưng thái độ đối với bà lại hết sức cung kính, không hề lạnh nhạt. Từ Thục đó vốn dĩ có thù oán với Du Đồng, Du Đồng chỉ nhằm vào Duệ Vương phi, cũng không xem như nghịch lại thể diện của hoàng gia. Từ Thục rơi vào cảnh khó xử đó, cũng là tự làm tự chịu mà thôi——
Ai bảo nàng ta đã ngang ngược cướp tình, lại còn giẫm đạp nạn nhân, không để cho đối phương một con đường sống?
Nếu như không giẫm chết được, bây giờ người ta thanh toán nợ cũ, cũng là điều khó tránh khỏi.
Bà đứng bên cửa sổ, ngẫm lại mọi chi tiết tình cảnh vừa nãy, đột nhiên nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng của Phùng Trung, liền bước đến cửa điện.
Hi Bình Đế được Phùng Trung đỡ đi vào.
Hao tâm tốn sức hồi lâu, tinh thần của ông không tính là quá tốt, sắc mặt nhợt nhạt ốm yếu, sau khi vào phòng trước tiên tựa trên giường nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT