Hồi mới tập đi, Quân Nhi rất ngoan, vịn vào mép bàn chân ghế, đi đứng vững vàng hiếm khi té ngã.
Cũng vì thế mà Phó Dục chắc mẩm rằng cậu nhóc có phong thái cao quý của một hoàng thái tử, mới nhỏ xíu đã điềm tĩnh chín chắn, rất giống hắn lúc nhỏ. Đến khi nó biết chạy, ắt hẳn sẽ không chạy tới chạy lui tinh nghịch như đứa cháu trai Tiểu Bạch Thạch. Khi đó Du Đồng nghe được đã nói trẻ con trong thiên hạ này đa số đều như vậy, Tiểu Bạch Thạch lúc mới tập đi cũng ngoan như thế.
Phó Dục không tin, cho rằng nhi tử của mình nhất định hiểu chuyện hơn nhi tử của Tần Thao Ngọc.
Du Đồng không cãi lại hắn, chỉ mỉm cười trước sự tự tin mù quáng này.
Rất nhanh, hiện thực giáng một cái tát thật mạnh vào mặt của vị đương kim hoàng thượng——
So với vóc dáng yếu ớt của Tần Thao Ngọc, Phó Dục chinh chiến trên lưng ngựa mười mấy năm, thân thể cường tráng, Quân Nhi hiển nhiên được thừa hưởng vóc dáng của hắn, cực kỳ hiếu động. Sau khi dè dặt biết chạy, cậu nhóc như ngựa con mất cương chạy nhảy khắp nơi, chỉ hơn chứ không kém Tần Bạch Thạch.
Ban đầu cuộc đùa nghịch chỉ diễn ra ở cung Cung Phượng Dương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT