Đại sảnh không đốt hương, chỉ có tấm màn buông thõng, bị cơn gió chiều vén lên.
Cửa chính và cửa sổ đều đang mở, Điện Bồng Lai nằm gần hồ Thái Dịch, phía tây là cánh đồng sen mọc thành từng dải, lúc này vẫn còn những bông đang chớm nở, hương thơm theo gió xộc vào, sáng khoái dễ chịu. Phía sau bức màn thấp thoáng những bóng người, Du Đồng đứng ở chính giữa, vạt áo đung đưa, trâm ngọc đính hạt khẽ lắc lư, khí chất cao quý nổi bật giữa đám người, cung nhân xung quanh bưng theo chén bát ly dĩa nối đuôi nhau đi vào, truyền đến âm thanh va chạm của sứ và gỗ.
Bước chân vội vã của Phó Dục dừng lại, tay phải nắm chặt đưa đến gần miệng, tằng hắng lấy giọng.
Trong biển người khắp điện, thân là Đế Hậu, đương nhiên phải giữ thể diện uy nghiêm, không nên quá dính lấy nhau.
Phó Dục vén tấm màn, vung tay ra hiệu cho cung nhân đang khụy gối hành lễ bình thân.
Cách vài bước, Du Đồng nhìn thấy Phó Dục nhưng không để ý lắm, chỉ cúi đầu sắp xếp bát đĩa cho 2 người. Sau khi các cung nhân đã lên hết món ăn, mới quay sang nói: “Hoàng thượng đã mệt cả ngày rồi, dùng cơm sớm rồi nghỉ ngơi đi.” Vừa nói, vừa đưa mắt ra hiệu với Ngọc Trâm, tỏ ý bảo bọn họ ở lại bên cạnh, không cần lui ra.
Hoàng cung tam đại điện là chiến trường của Phó Dục, nhưng hậu cung này là địa bàn của nàng, càng đừng bàn tới Điện Bồng lai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play