Kinh đô vào tháng 3, là thời điểm sắc xuân ngập tràn nhất trong năm.
Ngọc lan héo úa, hoa đào rời cành, nhưng tường vi và hải đường lại từ từ nở rộ, trong đám cỏ dọc bên đường, những bông hoa dại không tên chớm nở trong gió, bừng bừng sức sống dưới tia nắng xuân. Bên trong những bức tường cung thất đỏ son, cung điện nguy nga, đằng xa có một bóng đen nhỏ xíu lơ lửng giữa không, là con diều giấy do mấy đứa trẻ thả ở ngoài thành, bị đứt dây, bay lượn theo gió.
Du Đồng đứng dưới gốc hải đường, nhìn lên bầu trời trong xanh, thong dong tản bộ.
Khi mới bắt tay xây dựng, tòa hoàng cung này đã phải tiêu tốn không biết bao nhân lực, trải qua hàng trăm năm, nó vẫn đứng sừng sừng, trang nghiêm như cũ.
Hành lang cung điện vẫn giống như trong ký ức lúc nhỏ, Tam đại điện, từ cung Phượng Dương, đến điện Bồng Lai, đến điện Hàm Lương bên hồ Thái Dịch, ngoại trừ việc thỉnh thoảng tu bổ, cách bố trí không có gì thay đổi. Những con người sống trong đó thì thay đổi hết lớp này đến lớp khác, đến nay hoàn toàn thay hình đổi dạng. Nơi trú ngụ từng thuộc về Hứa gia đã được thay bằng Phó gia.
Tuy nhiên, so với hậu cung nhiều không kể siết của các vị hoàng đế trước, hiện tại, số người trong cung lại ít hơn rất nhiều.
Ngày Trịnh Bưu công phá kinh thành, cung điện bị cướp phá, cung nữ thái giám trong cung hoặc bị giết, hoặc nhân cơn loạn lạc mà chạy trốn, thiệt hại không ít. Sau khi tội kỷ chiếu của Hứa Triều Tông được công bố đến các nơi, Lệnh Quý Thái phi cùng các phi tần của Hứa Triều Tông đều được bảo toàn tính mạng, lần lượt được đưa đến chùa miếu, đạo quán để tu hành, cũng có người được thả ra, thoát khỏi cung cấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT