Gió mai lạnh lẽo, hoàng cung vốn trang nghiêm uy nghi, có Cấm quân thủ vệ, lúc này lại lộn xộn bừa bộn.
Bên dưới bức tường thành cao chót vót, cổng Đan Phụng Môn mở toang hoác, cổng phụ hai bên cũng như vậy, bên cạnh là xác của lính phòng thủ và quân nổi loạn bị giết. Mưa phùn thấm đẫm y phục, nước mưa đọng thành từng vũng chảy về hô thành hào nhuộm màu đỏ nhạt, không khí xung quanh ngập tràn mùi máu tanh. Uy danh hoàng tộc bị dẫm nát, mọi quy tắc giờ đây không còn lại gì, Phó Dục phi ngựa thẳng vào Đan Phụng Môn, mưa rỉ xuống hai bên tóc mai, tẩy đi vết máu bắn trên mặt, ánh mắt sắc lạnh. .
Xuyên qua Điện Hàm Nguyên và Nam Nha, trước Điện Tuyên Chính, vết máu khắp nơi, đao kiếm ngổn ngang.
Khi quân nổi loạn công thành nghe thấy tiếng la hét đòi giết bên ngoài, vội lao ra như thủy triều, chỉ để lại người chết và người bị thương nằm la liệt trong những vũng máu , châu ngọc không biết bị cạy ra từ cung điện nào rơi rớt đầy trên mặt đất.
Cung nữ, thái giám có vẻ đã bị trấn lột, bốn bề xung quanh, không thấy một người nào.
Phó Dục liếc nhìn Điện Tuyên Chính trống trơ tĩnh tờ, đi vòng sang bên hông, mãi cho đến trước Điện Lân Đức mới thấy Trịnh Bưu, khắp người máu là máu.
Phần lớn phiến quân đã bỏ chạy, chỉ còn Trịnh Bưu và hơn mười tên thân tín ở lại tử thủ tại đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play