Mãi cho đến khi hơi thở ấm áp phả vào tai, Du Đồng mới giật mình nhận ra có người đến.
Khoảnh khắc tâm trí đang tản mạn ngao du được kéo trở về, nàng vô thức quay đầu lại, đập vào tầm mắt là gương mặt nghiêm nghị hơi gầy gò quen thuộc đó. Suýt chút nữa giật bắn mình, nàng xoay nửa người hơi ngả ra sau, vuốt vuốt ngực, ý cười trên môi vẫn chưa kìm nén được, tức giận nói: “Suýt nữa thì dọa chết thiếp rồi. Phu quân đến sao lại không lên tiếng? Hôm nay chàng về sớm, đã ăn chưa? “
“Do nàng mãi mơ màng đấy, nghĩ gì mà vui vẻ đến vậy?”
Phó Dục chống hai tay lên lan can, chụp lên những ngón tay mảnh mai của nàng, ôm nàng từ phía sau.
Bờ vai rộng, đôi chân dài, bộ giáp mỏng chưa cởi bỏ, còn cả một chiếc áo choàng dày cộm, từ phía sau chồm lên, chắn cơn gió mát buổi tối.
Du Đồng dựa vào vai hắn: “Đương nhiên là nghĩ đến chuyện vui vẻ.”
“Nói ta nghe xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT