Chúng thần tử tức giận trong lòng, nhưng mà Ngụy Dịch lại dường như đối với chuyện này cũng không thèm đếm xỉa.
Hắn vẫn là quỳ dưới đất, thái độ nhún nhường cung thuận, cúi đầu nói: "Xin bẩm báo với Thượng Tiên, Tiểu Vương đã từng chăm lo việc nước, cố gắng hưng quốc an bang, thế nhưng trên đời, người có tư tâm, không tuân lệnh vua quá nhiều.
"Thậm chí có người nắm binh tự trị, ý đồ xưng hùng một phương, coi nhẹ pháp lệnh, tự ra chính lệnh, khiến cho quốc gia không có luật lệ, dân sinh gặp nhiều gian khó, quốc lực ngày càng suy yếu, thật không phải là tội của Tiểu Vương a."
Lời nói này của Ngụy Dịch trực tiếp đem chính mình tạo thành một vị Quân Vương âu sầu thất bại, đồng thời cũng đem trách nhiệm khiến quốc lực suy yếu hắt ra khỏi chính mình.
Nói chung là dồn toàn bộ sai lầm vào những kẻ nắm binh tự trị, cắt cứ một phương kia, chủ yếu chính là chỉ những Châu Mục kia.
Đại Tấn mười một Châu, mười người Châu Mục đều không nghe chính lệnh triều đình.
"A, thân là dã tù lại ngay cả thủ hạ của mình đều không quản được, không phải là phế vật sao? " Bạch Hổ đồng tử vẫn là rất khinh bỉ Ngụy Dịch, nhưng đã không tính đem hắn trách tội, khoát tay nói "Đứng lên đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT