Về phần Quận Hà Đông, Quận Hồng Uyên, Quận Thạch Môn, ba vùng này cũng tao ngộ thảm họa chiến tranh từ Yến tặc, trăm nghề khó khăn, dân chúng lầm than, dân số đồng dạng là giảm nhanh, cộng lại có thể vượt qua năm trăm ngàn đã là chuyện may mắn.
Trừ những này ra, chính là Quận Lạc An cùng Quận Thường Hưng.
Mặc dù hai chỗ này cũng không có gặp phải thảm họa chiến tranh từ Yến tặc, nhưng Thái Thú địa phương xuất thân từ gia tộc quyền thế, nắm giữ quân quyền, mặc kệ dân sinh, tên nào tên nấy ăn no chờ chết, cả ngày không để ý tới chuyện quân chính, không một người tốt.
Bên dưới phương thức thống trị như vậy, Quận Lạc An cùng Quận Thường Hưng dĩ nhiên là rối tinh rối mù, bách tính các huyện chết đói chết rét đếm không hết, lưu dân ăn mày khắp nơi, cộng lại phỏng chừng đều không tới sáu trăm ngàn người.
Quận Vân Xu thì là vùng đất biên cương, dân số thường trú vốn là không tới một trăm ngàn, cũng không có gia tộc quyền thế đại phái gì, ngay cả thương nhân đều không có mấy người, ở nơi như thế này, có phổ biến tân chính lệnh hay không, thật ra thì đều không có khác nhau mấy.
Tính toán đâu ra đấy, toàn bộ Phong Châu nhân khẩu nhiều lắm là bốn triệu.
Thôi Hằng khi thấy số lượng này, cả người đều đã tê rần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT