Vân Sơ Dương bị Trần Lạc dùng trục xuất hư không ném đi cũng nhanh chóng quay về, hắn ta vừa quay lại đã thấy cảnh Tam thân vương đang ngoan ngoãn nhận 2 cú đấm của Trần Lạc. Thụy Luân và mấy vị cấp thần vừa xuống xe cũng nhìn thấy cảnh này. Khóe môi Thụy Luân giật giật, xem ra cũng chỉ có vài người bọn họ là thấy cảnh này mà thôi. Nhưng trên bầu trời đế đô cũng có rất nhiều vệ tinh đang kiểm tra mà. Trên mặt đất còn có rất nhiều cấp thần khác nữa, thị lực của bọn họ cũng cực kì tốt, e là cũng thấy hết cả rồi. Sợ rằng tin tức này sẽ được truyền đi một cách nhanh chóng mà thôi. Lần này Tam thân vương mất sạch mặt mũi rồi.
Tên Trần Lạc này thật sự là trộm nhà của Tam thân vương, mà không phải là cướp ư? Ngươi xem xem, hắn ta không chỉ cướp hết tất cả vật phẩm trước mặt Tam thân vương, mà còn ở trước mặt tất cả chúng ta nữa kìa. Kể cả những cấp thần tham gia vận chuyển đồ vật cùng Tam thân vương không biết hành tẩu hư không, nhưng mà ở khoảng cách gần như vậy thì họ cũng có thể nhanh chóng tới bên cạnh Trần Lạc. Sau khi đấm xong, Trần Lạc lập tứ c biến mất không thấy bóng dáng. Không phải ngươi là kẻ rất khó nhằn ư? Muốn đấu với Trần Lạc ta à, ngươi có cái bản lĩnh đó không? Ta chỉ cần tùy tiện ra tay là cũng có thể khiến cho ngươi chịu tổn thương tinh thần tới mức không thể khắc phục đó.
Không đúng, Mễ Phạn kêu ta đừng vội rời đi, ta cần phải dũng cảm 1 chút. Ta có thể sẽ được dẫn dắt từ trên người một tên nào đó hệ không gian, từ đó có thể nắm hành tẩu hư không sâu hơn 1 bậc. Có lẽ chính là tên Vân Sơ Dương kia rồi, hắn ta cũng biết hành tẩu hư không mà. Nhưng mà nếu ta không đi thì ta sợ rằng ta sẽ không thể đi nổi, ở đây chính là đế đô đó, ta cũng không thể trục xuất cấp thần vô hạn lần đúng không. Ở đây có quá đông người. Ta nhất định phải luôn giữ lượng dị năng có từ ¾ trở lên, nếu không thì sẽ rất nguy hiểm. Ta cứ xem xét trước đã rồi tính vậy.
Trần Lạc chạy rồi. Thụy Luân ngẩn ra, hắn ta cũng biết đôi chút về Trần Lạc, Tam thân vương gọi hắn ta tới đây chính là để giữ chân Trần Lạc lại. Nhưng mà ngưng đọng thời gian của hắn ta không có tác dụng gì cả đối với Trần Lạc. Chuyện này chỉ có 2 cách giải thích. Đó chính là hệ thời gian của Trần Lạc cũng đạt tới mức bán thần. Hoặc là khả năng khống chế ngưng đọng thời gian của Trần Lạc vượt xa hơn hắn ta rất nhiều, kể cả mới cấp đế thì cũng có thể hóa giải ngưng đọng thời gian của hắn ta. Đánh thì đánh không được, giữ cũng giữ không nổi, như này thì còn biết chơi thế nào được nữa.
Tam thân vương cũng hồi thần lại, thời gian cũng chỉ có 2 giây mà thôi. Không phải là Trần Lạc chỉ có thể ngưng đọng thời gian ngắn như vậy thôi, mà đây là 1 lần. Hắn có thể ngưng đọng được tầm 5 6 lần. Tam thân vương không biết chuyện Trần Lạc cho hắn ta ăn 2 cú đấm, mà hắn ta chỉ cảm thấy trên mặt hơi đau. Sau khi ngưng đọng thời gian kết thúc, Tam thân vương vẫn ở trong trạng thái ngơ ngác. Hắn mím chặt môi, hai mắt đỏ rực lên. Hỏng rồi, lần này hỏng thật rồi. Lần này Trần Lạc lại cướp hết đồ ngay trước mặt hắn ta, thậm chí còn ở trước mặt bàn dân thiên hạ, chuyện này muốn giấu cũng không giấu nổi. Bây giờ Tam thân vương đã chẳng còn muốn nghĩ xem vì sao ngưng đọng thời gian không có hiệu quả với Trần Lạc nữa rồi.
Trần Lạc chạy mất rồi, trong thời gian ngắn không thể bắt được hắn ta. Mà kể cả có bắt được hắn ta thì đồ cũng mất chắc rồi. Buổi đấu giá chưa bắt đầu đã kết thúc, chuyện này không đem đầu hắn ra chịu trách nhiệm thì còn ai vào đây nữa? Tam thân vương nghiến như muốn nát hàm răng. Vì sao chứ, vì sao ngươi lại cứ bắt nạt ta như vậy. Hức hức! Ánh mắt Vân Sơ Dương lạnh lẽo, nhưng hắn ta không hề từ bỏ. Trần Lạc biến mất, hắn ta cũng biến mất theo. Trần Lạc đi tới phía trên một ngọn tháp sắt, giây sau, Vân Sơ Dương cũng xuất hiện ngay bên cạnh Trần Lạc.
Bên cạnh bỗng nhiên có một người xuất hiện thật sự làm cho Trần Lạc bị dọa giật mình. Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, làm sao tên Vân Sơ Dương này lại có thể đuổi theo ta nhanh như vậy được cơ chứ? Ta dùng hành tẩu hư không đó. Làm sao hắn ta có thể khóa được vị trí mà ta hành tẩu hư không tới cơ chứ? Tay của Vân Sơ Dương đã tóm được lấy bộ giáp mà Trần Lạc mặc bên ngoài, Trần Lạc lại biến mất thêm lần nữa. Trần Lạc dùng hành tẩu hư không, Vân Sơ Dương đuổi theo sát nút như hình với bóng. Trần Lạc nhìn Vân Sơ Dương với ánh mắt không thể tin được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT