Tam thân vương bất lực mà ngắt điện thoại, trong lòng hắn cảm thấy nghi hoặc, Hắc Linh đi đâu rồi không biết? Có lẽ là hắn ta đã tiến vào khu vực nào đó đặc biệt, khiến cho hắn không liên lạc được cũng nên. Còn chuyện hắn ta có bị Trần Lạc giết chết không ư? Tam thân vương lập tức phủ nhận suy nghĩ đó đi. Cái tên phế vật mà đến giết bán thần tử điêu của ta cũng tốn sức mà còn muốn giết Hắc Linh ư? Thể hồn của cấp thần rất lớn mạnh. Tới cả người có 6 đạo pháp tắc như Tam thân vương mà muốn giết chết Hắc Linh thì ít nhất cũng tốn vài giờ đồng hồ. Trần Lạc? Kể cả Hắc Linh có đứng yên không động đậy cho hắn ta đánh thì có lẽ cũng tốn vài ba ngày ấy nhỉ? Hắc Linh có phải người chết đâu mà đứng yên cho Trần Lạc đánh? Tam thân vương lắc lắc đầu. Đợi khi nào Hắc Linh quay về ta phải dạy dỗ hắn ta một trận, vết thương vừa khỏi là đã quên đau luôn rồi đúng không?...
Trong dị năng không gian, mấy người đám Trần Lạc ngồi nói chuyện tán dóc với nhau, canh chừng Pháp Vương đang hấp thu tinh thể. Đột nhiên khí tức khắp người Pháp Vương sảy ra sự thay đổi rất lớn. Hai mắt Trần Lạc sáng lên, Pháp Vương thành bán thần rồi. Đúng thật là không dễ dàng chút nào, cứ cung cấp tinh thể liên tục không dứt vào trong khu vực gia tốc thời gian cho nó, cuối cùng nó cũng thành bán thần rồi. Ngưỡng cửa đầu tiên để thành thần chính là thành bán thần. Trần Lạc cười nói:
“Pháp Vương thành bán thần rồi.”
Tiểu Hồng lấy ra hai bông hoa hồng lớn, vui mừng nhảy múa xung quanh Pháp Vương.
“Nhiệt liệt chúc mừng nhị cẩu thành bán thần.”
Trong lòng Tiểu Hồng không thích Pháp Vương, bởi vì so với Trần Lạc thì Pháp Vương còn bắt nạt Tiểu Hồng nhiều hơn. Nhưng mà tất cả đều là vì cuộc sống mà thôi. Mười con chó con nhanh chóng chạy tới bên cạnh Pháp Vương, cố gắng bò lên người Pháp Vương. Pháp Vương chầm chậm mở mắt ra, trong mắt nó có một luồng lôi điện xẹt qua. Pháp Vương không hề tỏ ra vui vẻ chút nào cả. Chủ nhân đã có 4 đạo pháp tắc rồi, giờ ta mới là bán thần mà thôi, có gì đáng để vui mừng đâu cơ chứ? Đây chẳng phải là chuyện chỉ cần có tay chân là làm được, là chuyện sớm muộn thôi hay sao? Kể cả nó có thành bán thần rồi thì thế nào được nữa? Trong mắt cấp thần mà nói, bán thần chẳng phải là thứ muốn là có thể bóp chết một cach dễ dàng ư?
Mà chủ nhân cũng đánh chết vài tên cấp thần luôn rồi. Nhìn vẻ mặt Pháp Vương chẳng lấy gì làm vui vẻ kia, Tiểu Hồng cảm thấy mình đang chúc mừng một cái gì đó không tồn tại. Tiểu Hồng không cam lòng, nó nghĩ bây giờ Pháp Vương không cho nó chút mặt mũi nào cả, vậy sau này nó đẻ trứng sẽ không cho Pháp Vương ăn nữa. Nụ cười trên mặt Trần Lạc không thay đổi, nhưng trong lòng hắn lại có chút thất vọng, Pháp Vương không thành thần ngay tức khắc nha. Ầy, từ khi rời khỏi Lam tinh, từ đó Pháp Vương không chiến đấu thêm lần nào cả, giống như nó bị nhốt trong lòng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT