Kêu đi, kêu nữa đi, ngươi có kêu gào rách cả cổ họng thì cũng chẳng ai tới cứu ngươi đâu. Sau khi ném Thurs vào trong không gian, Trần Lạc bắt đầu sử dụng hành tẩu hư không với khoảng cách xa. Khoảng 3 giây sau, Trần Lạc xuất hiện trên một tinh cầu hoang vắng. Nơi đây là nơi Trần Lạc đã định vị sẵn từ trước rồi. Nếu như hắn đem theo Thurs, lượng dị năng tiêu hao mất sẽ tăng lên rất nhiều. Nhỡ mà hắn ta phát ra tiếng động gì đó để cho người khác nghe thấy thì không hay chút nào. Trần Lạc lại thả Thurs ra ngoài, hắn không nói hai lời mà bắt đầu lao vào đấm đá Thurs.
Đừng hỏi hắn vì sao lại làm vậy, đây không phải là do hắn muốn Thurs biết rõ thân phận của bản thân hắn ta ở đâu hay sao? Mỗi quyền của Trần Lạc đều đánh vào thịt, mỗi cú đạp của hắn cũng đều là dùng hết toàn lực. Nếu như Trần Lạc dùng dị năng thì sẽ làm rách bao mất, hắn làm sao nỡ làm như vậy được. Trong lòng Trần Lạc thầm tự lẩm bẩm với mình.
"Coi ta là tên oan gia có đúng không? Là đệ tử của Thời Tố có đúng không? Ngươi muốn dùng ánh mắt giết ta ấy hả? Có tiền đúng không? Để ta kiểm tra thử xem ngươi có bao nhiêu tiền.”
Thurs kêu thảm thiết không ngừng.
“Nếu đại nhân muốn có tiền thì xin hãy thả ta về, ta nhất định sẽ dâng lên ngài mức tiền làm ngài hài lòng. Ta chính là đệ tử của Thời Tố đại nhân đó. Sư phụ của ta có mạng lưới quan hệ rất rộng, nếu ngươi giết ta, nhất định Thời Tố sẽ tới báo thù cho ta, ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi mà. Ta là công dân của đế quốc cấp 1, nếu ngươi giết ta thì ngươi sẽ bị truy nã đấy.”
Trên thực tế, nếu Trần Lạc giết chết Thurs trên tinh cầu giao dịch thì hắn sẽ gặp phiền phức to. Mặc dù Trần Lạc không sợ, nhưng điều này là không cần thiết. Lí do Trần Lạc nhận lời đi tắm bồn cùng với Richard và Sentai là do hắn muốn có bằng chứng ngoại phạm. Chẳng có mấy ai biết chuyện Trần Lạc nắm giữ pháp tắc của hành tẩu hư không cả, mà Thurs cũng sẽ trở thành kẻ chết không thấy thi thể. Từ đó cũng chẳng ai có thể dò xét tới ta cả.
Sau khi đánh hơn nửa phút, lúc này Thurs mới không còn hơi thở nữa. Bất kể bây giờ Trần Lạc có đánh thế nào thì cũng không có động tĩnh gì vọng ra cả. Trần Lạc hơi thở dốc, nhưng trong lòng hắn thật sự cảm thấy rất sảng khoái, người mà hắn đánh chính là đồ đệ của Thời Tố đó. Khi ngươi coi ta là tên oan gia, ngươi huênh hoang thế nào cơ. Ngươi sẽ không bao giờ ngờ rằng ta có thể báo được thù, không những thế còn báo luôn trong ngày chứ nhỉ? Nào, để ta xem thử xem trong thẻ tử tinh của ngươi có bao nhiêu tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play