Thể hồn của một cấp thần đã trải qua sự cải tạo của pháp tắc công thêm việc được pháp tắc bảo vệ, thế nên chuyện 1 cấp thần muốn chết đi là việc cực kì khó. Trần Lạc nhìn pháp tắc xung quanh cơ thể mình, đây cũng là lần đầu tiên Trần Lạc được tận mắt trông thấy pháp tắc. Mỗi loại thuộc tính sẽ có pháp tắc khác nhau, mà những loại pháp tắc giống nhau, ví dụ như cùng là pháp tắc hệ không gian, nhưng dựa theo những năng lực gì ngươi lĩnh ngộ được, pháp tắc cũng sẽ xuất hiện những đồ án khác nhau.
Trần Lạc nhìn pháp tắc, trên đó có một hình dài dài cong cong, uyển chuyển như đang nhảy múa, trên đó còn có một cái hình nhìn giống giống như hình một cái bàn chân. Bàn chân đại diện cho cái gì đây nhỉ? Tất nhiên là đại diện cho chạy trốn rồi. Ta dựa vào chạy trốn mà thành thần ư? Loại chuyện vừa mới đạt bán thần đã bước chân sang cấp thần này đến Eastman cũng chưa nghe nói qua bao giờ cả. Trần Lạc cũng không cảm thấy bất ngờ, đây chính là thành quả mà ta tích lũy kinh nghiệm trốn chạy cả 2 đời mới đạt được đó.
Trong đầu Trần Lạc bỗng ngộ ra vài chuyện, giống như pháp tắc đang nói với bản thân hắn rằng trên con đường hành tẩu hư không này, bản thân hắn đã hoàn thành được 85% rồi. Trần Lạc giật mình, gì cơ chứ, ta mới lí giải được hành tẩu hư không có như vậy thôi hay sao? Ta vẫn chưa đạt tới điểm cuối cùng cơ à? Lượng dị năng mà hắn có bây giờ so với khi hắn còn là cấp đế không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần, Trần Lạc cũng không rõ lắm. Hắn chỉ biết rằng dị năng của hắn ít nhất cũng đã tăng lên được hơn 100 lần. Bởi vì liên quan tới pháp tắc, bây giờ khi Trần Lạc sử dụng hành tẩu hư không, hắn cảm thấy bản thân có thể tiết kiệm được 85% lượng dị năng tiêu hao, bất kể là khoảng cách gần hay là khoảng cách xa.
Nếu như hành tẩu hư không với khoảng cách vài vạn dặm, đúng thật là bây giờ hắn có thể dùng được vô số lần. Nhưng mà nếu đi ở khoảng cách xa thì vẫn có cực hạn. Kể cả hắn có dùng hành tẩu hư không với khoảng cách xa như thế nào đi chăng nữa thì đối với vũ trụ rộng lớn bao la này mà nói, con số đó vẫn rất nhỏ bé. Ở khoảng cách gần thì hắn đã tăng lên tới mức không thể tăng lên được nữa, thế nên bây giờ chỉ có thể đợi tới khi hắn có thể giảm bớt dị năng tiêu hao khi sử dụng hành tẩu hư không ở khoảng cách siêu dài đi thì lúc đó có lẽ tiến độ mới tăng lên được. Tới khi nào mà hắn dùng một suy nghĩ đã có thể di chuyển khắp vũ trụ, e rằng lúc đó mới được tính là viên mãn.
Đối với không gian mà nói, khoảng cách trước giờ đều không phải là vấn đề. Nhưng chỉ có hành tẩu hư không là tiết kiệm được 85% lượng dị năng tiêu hao, còn những kỹ năng như thứ nguyên chi nhận, phong bạo không gian thì không có chút thay đổi nào cả. Pháp tắc trên người Trần Lạc chỉ nhìn trúng hành tẩu hư không của hắn, còn những cái khác thì tới nhìn cũng chưa nhìn. So với những cấp thần khác, Trần Lạc là đối tượng cực kì khó xử lí. Ai cũng không có khả năng có thể bắt được hắn. Nhưng khuyết điểm của hắn là ở trong cấp bậc của thần cấp, bất kể là kỹ năng phòng thủ hay công kích vủa Trần Lạc đều cực kì rác rưởi.
Không, về mặt phòng thủ thì hắn vẫn tính là vô địch, đối phương rất khó có thể đánh trúng được Trần Lạc. Kể cả đối phương có thể đánh trúng hắn đi chăng nữa thì đó cũng chỉ là những chiêu thức nhỏ với tốc độ nhanh. Những chiêu thức đó đối với Trần Lạc cấp thần mà nói thì chẳng gây ra bất cứ thương tổn gì. Hành tẩu hư không chính là cách phòng thủ tốt nhất. Nhưng còn về mặt công kích thì đúng thật là rác rưởi. Hai mắt Trần Lạc sáng lên, đợi sau khi hệ thời gian của hắn cũng thành thần thì lúc đó hắn thật sự trở thành vô địch rồi. Lúc đó hắn dùng thời gian gia tốc một chút thôi thì ai cũng phải chết.
Trần Lạc chạm chân xuống đất, hắn ôm lấy Mễ Lạp, chị Hải Cơ, tất nhiên cũng không thể thiếu được Pháp Vương, cả chị dâu cũng được hắn ôm một cái. Trên mặt mỗi người đều tràn ngập nụ cười, ai ai cũng kích động. Từ giờ bọn hắn có 1 cấp thần che chở cho, đúng là an toàn không cần lo lắng gì nữa rồi. Khi tới lượt Mễ Phạn, lúc này Trần Lạc mới phát hiện ra trên người Mễ Phạn cũng có phù văn của Pháp Tắc, nhưng mà rõ ràng Mễ Phạn chưa tới cấp thần mà. Không chỉ có như thế, phù văn trên người Mễ Phạn còn không ngừng thay đổi màu sắc liên tục, lúc thì màu hồng phấn, lúc thì màu đỏ đậm, lúc lại chuyển qua màu tím. Chẳng nhẽ màu sắc của phù văn thay đổi dựa trên cảm xúc của Mễ Phạn ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play