Rốt cuộc ta phải báo thù một đạp đó. Ha ha, Mễ Linh, đó là ngươi tự đồng ý, có chơi có chịu. Chơi xấu càng tốt, như vậy ta không chỉ được đạp một cái, ngươi muốn phản kháng cũng không phản kháng được.
Trần Lạc đè nén kích động trong lòng, tằng hắng một cái:
"Được rồi, nói đến đây thôi, chuyện mở rộng đội ngũ tạm thời cũng không gấp. Mễ Linh, ngươi đi theo ta vào phòng, ta có một số việc chuyên môn cần nói với ngươi."
Hự, mình đạp Mễ Linh một cái ngay trước mặt mọi người cũng không ổn lắm nhỉ? Cho nên đương nhiên là vào phòng, tự mình hoàn thành giao kèo giữa hai người.
Mễ Lạp ngốc nghếch, thật sự cho rằng Trần Lạc có chuyện cần nói với Mễ Linh, Mã Ngọc thì hứng thú liếc mắt một cái, sau đó đi thu dọn bàn ăn.
Mễ Linh đầu tiên hơi ngơ ngác, sau đó cần cổ trắng nõn bắt đầu đỏ ửng.
Thật muốn phải để hắn đạp một cái sao? Nhưng mà mình đã đồng ý rồi. Ai, ta còn quá non, để Trần Lạc dụ, nếu không hoàn toàn chắc chắn, sao hắn dám đòi giao kèo phần thưởng như vậy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play