Sau khi con quái vật màu đen đi vào bên trong vết nứt không gian thì hắn ta lập tức biến mất không thấy dấu vết. Trần Lạc lập tức đóng không gian lại. Không gian lập tức lại khôi phục nguyên vẹn như ban đầu, vết nứt không gian biến mất không còn dấu vết. Biết đâu tốn thêm chút thời gian thì con quái vật này có thể quay lại từ trong không gian thì sao nhỉ? Trần Lạc không dám chắc, đây là lần đầu tiên hắn dùng. Mà kể cả nó có quay lại thì cũng sẽ không thể là chuyện trong thời gian ngắn có thể làm xong được. Nếu nó thật sự quay lại, Trần Lạc bày tỏ rằng hắn rất hoan nghêng.
Ta có thể khống chế ngươi 1 lần thì ta cũng sẽ có thể khống chế ngươi thêm lần thứ hai. Ầy, đáng tiếc, hắn cứ như vậy mà mất đi 1 viên tinh thể trên cấp hoàng rồi. Rốt cuộc tên này có tinh thể không nhỉ? Thôi bỏ đi, giải quyết được hắn ta là được rồi. Quái vật cấp vương càng ngày càng chết mất nhiều, sức phản kháng của bọn chúng càng ngày càng không có sức lực, dần dần tất cả đều bị tiêu diệt hết. Mà đám quái vật cấp hoàng cũng bị đuổi qua sau đó bị các cấp vương đánh hội đồng. Không cần Trần Lạc động tay, tất cả bọn hắn đều phải chết là cái chắc.
Đôi mắt Trần Lạc sáng lên, kết cục đẫ định. Hắn không để cho Khương Sơ Tuyết tiếp tục động thủ nữa. Cũng không phải hắn định che giấu điều gì, mà là hắn đề phòng có trường hợp nào đó đột biến sảy ra. Không có cách nào có thể giải trừ ngưng đọng thời gian cả, trừ khi đối phương cũng là một người hệ thời gian. Con quái vật mắt đỏ đang bị băng phong ấn lại, với năng lực của nó thì phá băng thoát ra không phải là chuyện gì khó, nhưng mà nó vẫn ngoan ngoãn ở trong đó. Những con quái vật cấp hoàng khác đều bị đánh chết cả, chỉ còn sót lại 1 con đang hấp hối. Trần Lạc hét lên:
"Dừng lại, trông coi hắn ta cho kỹ.”
Trần Lạc muốn thẩm vấn, tốt nhất là có 2 đối tượng để thẩm vấn, sau đó chia chúng ta để thẩm vấn riêng, làm như thế cũng có thể dễ dàng kiểm tra độ thật giả trong lời nói hơn. Trần Lạc bay lên không trung, hắn nhìn kiểm tra cả chiến trường. Bọn họ thắng rồi. Không phải là thắng một cách quá thảm hại, nhưng mà cảm giác cũng không dễ chịu chút nào. Nếu như không phải do bọn hắn đã giết 1 đợt quái vật ban đầu, sau đó đưa tinh thể cho các thành viên thì e là giờ này không còn bao nhiêu người có thể sống sót cả. Những thành viên tham gia chiến đấu, trên người ai cũng chằng chịt vết thương.
Mặc dù thắng rồi, nhưng mà trên mặt họ lại không hề có nụ cười. Có người đứng đang đứng, cong eo thở dốc. Có người thì đang ở bên xác của đồng bạn chết trong trận chiến khóc lóc. Có người nằm trên mặt đất, rên rỉ bất lực. Cũng có những người vĩnh viễn không thể đứng dậy được nữa. Trần Lạc thở dài một hơi, thắng là tốt rồi. Trần Lạc liên lạc với những thành viên hậu cần đang ở dưới thông đạo, gia quyến, để bọn họ tới dọn dẹp chiến trường. Sau khi để cho những người khác trông coi chiến trường, Trần Lạc đi tìm xác 2 con chó con về. Có thể là do xác của chúng nó rất có sức hút, nên đã hấp dẫn 4 con thỏ đi tới, muốn gặm cắn xác chúng nó.
Nhưng mà nói gì thì nói, chó con vẫn là cấp vương, kể cả nó có chết thì xác của nó cũng cực kì cứng chắc, thế nên mấy con thỏ chỉ có thể ở bên cạnh liếm liếm máu trên người chó con. Đám thỏ này cao nhất cũng mới chỉ cấp 4 cấp 5, dựa vào cái gì mà chúng có thể ăn được chó con cấp vương cơ chứ? Trần Lạc sút 1 cái vào người chúng nó, đá chúng nó bay lên trời, hóa thành vì sao luôn. Mỗi tay hắn cầm 1 con chó, cũng không biết liệu Mễ Lạp có còn dị năng hay không nữa. Dị năng của Mễ Lạp đã hết cạn rồi, khi cô đối phó với Độc Vân đã dùng mất 1/3 lượng dị năng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT