Sáng sớm hôm sau, Mễ Linh bất mãn nói:
"Có phải ngươi cố tình sai con chó của ngươi nửa đêm nửa hôm sủa inh ỏi để đánh thức ta, làm ảnh hưởng đến chuyện nghỉ ngơi của ta, khiến cho ta không đánh thắng được ngươi không?"
Pháp Vương ai oán liếc nhìn 3 một cái, lúc ấy nó thật sự bị dọa suýt chết.
Trần Lạc cười:
"Ngươi đã coi trọng bản thân mình quá rồi, ăn cơm trước đi, ăn xong rồi chúng ta có thể đánh một trận.
Ánh mắt Mễ Linh sáng lên, không cần phải đợi đến ngày mai?
Ăn cơm? Đó mà gọi là ăn cơm hả, thứ các ngươi ăn mới gọi là cơm, còn cái ta ăn chỉ là đồ chống đói thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT