Nếu như hắn có thể nắm được, vậy thì có lẽ hắn có thể nắm được ngưng đọng thời gian rồi. Đại hội sinh vật biển lần thứ 5 diễn ra. Hồng Đăng nói với giọng báo cáo:
“Những sinh vật biển có tư cách tham gia đại hội sinh vật biển là 168 người, có 166 người đã tới, còn hai tên chưa tới.”
Trước đây Trần Lạc từng giết thịt không ít sinh vật biển, nếu như tính cả số đó thì chắc cũng gần 200 rồi. Đây đã gần như ngang với con số cực hạn của sinh vật biển. Có tìm tiếp thì cũng không thể tìm được mấy con còn có khả năng tăng được lên cấp vương nữa. Sắp đến lúc hắn nên nghiên cứu xem nên thịt những con sinh vật biển nào rồi. Trong lòng Trần Lạc u ám, tới tận bây giờ mà vẫn không tìm thấy con rắn biển đó, chẳng nhẽ nó chạy lên bờ rồi ư? Trừ khi nó tìm một cái lỗ sau đó tự chôn mình xuống, không ăn không uống. Nếu không thì các thành viên trên bờ chắc cũng phải phát hiện ra 1 sinh vật cấp vương chứ đúng không? Lúc này, Vưu Lý đột nhiên báo đến một tin với vẻ cực kì kích động:
“Tìm thấy cái quần rồi.”

Tại đại lục Mai Châu. Lần trước Trần Lạc đã dặn rằng tăng đãi ngộ cho những người lang thang hơn gấp đôi lên. Mỗi ngày sẽ có 2 cân lương thực, hơn nữa còn có thể ăn thêm chút rau muối, mỗi tuần còn có thêm nửa cân thịt. Nửa cân thịt này sẽ được chia ra làm 2 lần đưa, 3 ngày sẽ được ăn 1 miếng thịt lớn. Lúc này, 1 đám những người còn sống sót của Long quốc đang xếp hàng, mắt nhìn chằm chằm về phía cái thùng sắt đằng xa, ở đó tỏa ra mùi thơm của thịt rất hấp dẫn người khác.
"Thịt đó, thơm thật đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play