Sau khi các thành viên hệ tự nhiên tới đại lục chuột túi 2 ngày thì đã bắt đầu công việc trồng trọt rồi. Bọn họ vừa mới gieo hạt giống xuống thì lại nhận được thông báo thay đổi công việc, bảo bọn họ trồng lá đen với quy mô lớn. Không sao cả, bọn họ chỉ cần no bụng thôi, kêu bọn họ làm gì thì bọn họ làm cái nấy. Mễ Linh đưa cho Mộng Âm vài cái lá đen, để cho Mộng Âm thử cải tiến, song song với việc tăng gia sản lượng lá đen thì để cô ấy xem xem liệu có thể khiến lá đen hấp thụ nhiều chất không rõ tên trong thịt hay không. Dưới sự giúp đỡ của các thành viên hệ tự nhiên, lá đen lớn rất nhanh, thành từng mảnh lớn màu đen.
Nhìn thì nhiều vậy đó, nhưng mà không thể dùng thoải mái. Nấu 1 nồi thịt thỏ ít nhất cũng cần dùng 10 cái lá đen. Mà một gốc cây lá đen lại chỉ có 1 cái lá. Lần đầu tiên bọn họ trồng được khoảng hơn 50000 cái lá đen. Các thành viên bỗng nhận được nhiệm vụ mà theo như họ cảm thấy là rất kì quái, chính là nhiệm vụ bảo bọn họ bắt thêm nhiều thỏ hơn đem về. Cái này còn cần phải mất công bắt ư? Bọn họ chỉ cần nhắm mắt lại, đứng yên mà đợi thỏ tự chạy tới là được. Ở đây có quá nhiều thỏ. Nhưng mà chúng ta cần số thịt thỏ này làm gì? Chẳng nhẽ lương thực không đủ nên bây giờ đổi thành ăn thịt biến dị rồi ư? Mễ Linh nhận ra một vấn đề, mặc dù số lá đen họ trồng được có thể xem như bội thu, nhưng mà căn cứ lại có rất nhiều thành viên. Hình như số lá đen mà bọn họ trồng được chỉ đủ cho các thành viên ăn 1 bữa thì phải. Một tuần chỉ ăn 1 bữa ư?
"Trời ơi, không ngờ thịt thỏ lại thơm tới vậy. Ưm ưm, ngon quá đi.”
Trước mạt thế, thịt của những con thỏ này có sẵn mầm bệnh, nhưng mà lúc này rồi thì ai quan tâm mấy việc đó cơ chứ, chỉ cần ăn không chết người và ăn ngon là được. Lâu lắm rồi các thành viên mới được ăn một bữa tiệc lớn. Bên trong căn cứ tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ. Vậy thì cứ để 1 tuần ăn 1 lần đi, dù sao cũng tốt hơn là không có cái ăn. Mễ Linh để cho những dị năng giả hệ tự nhiên đúng ra bị loại trừ cũng tham gia vào công việc trồng lá đen, đồng thời cô để cho những thành viên làm công việc hậu cần nhanh chóng vận chuyển lá đen tới những thành viên đang làm việc ở tiền tuyến.
Chỉ cần có lá đen, bọn họ sẽ có thể ăn thịt như bình thường. Kể cả là luộc với nước lọc thôi thì cũng khiến người ta cảm thấy thỏa mãn rồi. Những thành viên làm công việc tìm hiểu đại lục chuột túi không thể nào quay về mỗi ngày được, buổi tối họ đều phải ở trong lều. Bọn họ không nói chuyện liên quan tới lá đen cho Trần Lạc - người hiện đang bế quan. Mặc dù đây cũng tính là phát hiện mang tính đột phá, nhưng mà nó cũng không cần thiết phải làm phiền tới Trần Lạc. Một đội người khoảng trăm người đang chầm chậm tiến về phía trước, ai ai cũng cưỡi 1 con lạc đà, không ngừng quan sát xung quanh xem có vật gì giá trị hay không.
Những người này đều là người của Trần Lạc, ở đại lục chuột túi này cũng có không ít lạc đà. Đây không phải là tạo sẵn điều kiện để họ lấy làm vật cưỡi hay sao? Những thành viên đều có thực lực mạnh hơn lạc đà rất nhiều. Mặc dù lạc đà có tính công kích rất mạnh, nhưng mà vẫn có thể thuần phục được chúng. Chủ yếu vẫn là do thực lực của 2 bên cách biệt quá xa, thế nên lạc đà mới có khả năng bị bọn họ thuần phục về.
"Hei, có vật cưỡi đúng là thoải mái thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT