Aaaa, cuối cùng Mễ Linh cũng chờ được đến lúc ăn cơm.
Dù ngày mai không còn đồ ăn thì cũng không sao cả, ít nhất hôm nay cô có thể ăn một bữa cơm đã đời.
Sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai có sầu ngày mai tính.
"Ăn cơm thôi."
Trần Lạc "Khó hiểu" liếc nhìn Mễ Linh một cái:
"Sao ngươi lại ngồi ở đây?"
Mễ Linh cũng khó hiểu không kém:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT