Trước đây mỗi khi Trần Lạc chơi game, Mễ Phạn vẫn luôn ngồi như vậy, chỉ chỉ trỏ trỏ. Trần Lạc chỉ cười một tiếng, trong lòng hắn không hề có bất cứ tạp niệm nào cả. Sự cưng chiều mà hắn dành cho Mễ Phạn giống như bản thân hắn đang nuôi một đứa con gái vậy. Cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan. Trần Lạc cười nói:
“Không phải lúc trước ngươi vẫn luôn chê cười ta ư? Ngươi giỏi thì ngươi lên đi.”
Mễ Phạn chu mỏ nói:
"Mở to mắt của ngươi ra mà nhìn đây nè.”
Kết quả, mới ải thứ nhất mà nó đã chết mất rồi. Trần Lạc cười trộm, ngươi lên thì ngươi cũng không được nha. Mễ Phạn nói với vẻ không hiểu nổi:
"Cái này nhìn đơn giản lắm mà, tại sao ta lại không làm được thế? Làm lại, nhất định là do ta không quen mà thôi.”
Trần Lạc cười nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play