Pháp Vương dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Phương Phi Thần, nó biết người này, người này suýt chút nữa thì chết dưới tay chó sát thủ. Thật không ngờ hôm nay hắn ta lại không hề bán đứng Hừng Đông thành. Nếu như hắn ta bán đứng, nói không chừng sự việc sẽ rất phức tạp. Làm người tốt thì chết sớm nha, hơn nữa lúc chết còn không được yên nghỉ nữa cơ.
Trần Lạc tới trễ, hắn thở dốc, mẹ ơi, mệt muốn chết hắn luôn. Nếu như không phải lúc trước khi xuất phát hắn đã hỏi Mễ Phạn thì hắn sẽ lo lắng chết mất. Việc Pháp Vương có thể giết chết Ly Hỏa thật sự là nằm ngoài dự liệu của Trần Lạc. Mặc dù song dị năng cấp 10 cũng có thể miễn cưỡng tính là cấp vương, nhưng mà sự chênh lệch giữa cấp vương và cấp 10 đúng là không nhỏ chút nào. Mà Ly Hỏa cũng không phải là tang thi cấp vương bình thường. Pháp Vương đúng là không hổ danh là Pháp Vương nha. Pháp Vương thuật lại chp Trần Lạc nghe về chuyện của Phương Phi Thần. Trần Lạc nhìn nhìn, coi như cũng là có duyên có phận đi.
Đời trước hắn ta bị Ly Hỏa giết chết, đời này kết cục của hắn ta vẫn là như thế. Vận mệnh là không thể thay đổi ư? Không, vận mệnh thay đổi rồi, đời trước Ly Hỏa ngông cuồng hết hơn nửa năm thì nó mới chết cơ. Bây giờ, nó vừa mới xuất thế đã chết mất rồi. Mà người giết chết nó còn là Pháp Vương nữa chứ. Đời trước, Pháp Vương không những không giúp đỡ con người, nó còn cực kì thù hận con người, bởi vì nó bị con người làm tổn thương quá sâu sắc. Đời này, vậy mà nó lại đứng về phía con người. Trần Lạc ngậm ngùi cảm thán. Hắn trầm tư suy nghĩ một lát, sau đó nói với hai người bạn của Phương Phi Thần:
“Nếu như có một ngày nào đó, có một lượng lớn tang thi giống như Ly Hỏa xuất hiện, khoảng vài trăm con như thế, thậm chí có cả nghìn con. Vậy các ngươi có bao nhiêu cái mạng để có thể đi cứu những người còn sống ở tầng thấp đó? Các ngươi đối xử tốt với họ, cứu vớt bọn họ, vậy bọn họ có đối xử tốt với các ngươi không? Từng người một đều chạy chẳng thấy bóng dáng đâu nữa rồi. Nể mặt Phương Phi Thần, nếu như các ngươi đồng ý, thì các ngươi có thể trực tiếp gia nhập vào Hừng Đông thành.”
Lữ Thần, Trương Dương nhìn thấy Phương Phi Thần đã chết, đúng ra bọn hắn còn đang khóc lóc. Nhưng sau khi nghe thấy câu nói của Trần Lạc, bọn họ đều dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn hắn.
“Ngươi đang nói cái gì thế? Có một tên thôi đã khó tiêu diệt rồi, bây giờ lại còn có vài trăm, thậm chí có cả nghìn tên? Có chừa đường sống cho con người không vậy?”
Trần Lạc lắc lắc đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT