Mã Ngọc lập tức mở mắt ra, vẻ mặt cô cực kì kích động. Cô đã làm vô số lần thử nghiệm, cuối cùng cũng có thể khiến cho thịt cá dễ ăn hơn một chút. Mặc dù mùi vị của nó vẫn rất khó nuốt, nhưng mà vẫn tốt hơn trước kia rồi, không phải sao? Coi như là cô đã tìm thấy một cái phương hướng rồi. Đây là công lao của lá đen ư? Nếu như cô tiếp tục cải tiến, vậy có khi nào có thể tạo ra sự cải thiện về khẩu vị không? Loại lá đen này ngửi nó cũng rất thối. Trước đó Mã Ngọc cũng không định lấy thối để đè thối đâu, mà là cô muốn thử mỗi loại công năng của từng loại thực vật biến dị xem chúng có thể điều chỉnh mùi vị như thế nào mà thôi.
Rõ ràng là thịt đã trở nên dễ ăn hơn rồi, thế mà tại sao đám chó con còn kháng nghị cơ chứ. Mã Ngọc chỉ có thể kết luận rằng càng thối thì chó con càng thích, khẩu vị của chúng không giống với con người. Hai mắt Mã Ngọc sáng lên, sau khi nấu loại lá đen này lên nó sẽ trở nên đen hơn nữa, giống như là đã hấp thụ được cái gì đó từ trong thịt đi vậy. Sau khi có phương hướng, tất nhiên là Mã Ngọc sẽ đi làm càng nhiều thử nghiệm hơn nữa. Nhưng mà loại lá đen này chỉ còn lại một cành, Mã Ngọc lập tức ra nhiệm vụ, để cho các thành viên dùng hết khả năng, đem được càng nhiều lá đen về càng tốt. Mã Ngọc là người có quyền ra nhiệm vụ tích lũy điểm đó. Tô Đại Trụ đang đứng bên cạnh cô, cười nói:
"Thứ này ấy mà, ta từng nhìn thấy nó ở trên đỉnh núi một lần. Ta biết chúng có ở đâu, ở đó có rất nhiều luôn.”
Mã Ngọc kinh ngạc nói:
"Vậy ư, vậy dẫn ta đi tới đó xem có được không?”
Mã Ngọc muốn quan sát nơi sinh trưởng của nó một chút, biết đâu điều này có ích cho việc cải tiến thì sao. Để cô tự mình đi xem tất nhiên là sẽ tốt hơn rồi. Tô Đại Trụ tỏ ra khó xử nói:
“Nếu để ngươi ra ngoài sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT