Thực lực càng mạnh thì sẽ càng có nhiều dị năng, thế nên có thể rót sức mạnh vào trong bộ giáp càng nhiều. Nhưng mà chỉ có thể rót dị năng vào đó một lần, không thể trữ vô hạn lần được. Khả năng phòng thủ của nó khi ở trong tay cấp 7 cấp 8 và trong tay cấp vương là hoàn toàn khác nhau. Huống hồ bộ giáp này còn là ai có thể rót dị năng vào thì người đó có thể dùng. Trần Lạc phải quay về gọi Hải Cơ và Ngưng Sương để cùng nhau đánh nó. CMN, đúng là tà môn thật đấy, gia tốc thời gian không có tác dụng với nó luôn.
Chẳng nhẽ đó thật sự là một con tang thi tiến hóa bình thường lên cấp vương ư? Bây giờ nó đang là con tang thi cấp vương thứ 4, trừ Ngưng Sương, Hải Cơ, Bạch Hạo ra. Nhất định phải giết chết nó. Trần Lạc cực kì khát vọng có thể có được một viên tinh thể cấp vương nữa, từ đó để hắn có thể tăng cấp lên cấp vương, điều này cực kì quan trọng. Những thứ có thể lấy thì Trần Lạc cũng không lấy, ta không cần, ta chỉ cần tinh thể cấp vương mà thôi. Trong lúc Trần Lạc đang suy nghĩ, hắn bỗng phát hiện ra Pháp Vương đã chạy trước mình cả vài trăm mét rồi. Pháp Vương là hệ phong và lôi, nếu như nó dùng toàn lực mà chạy thì tốc độ của nó còn có thể nhanh hơn Trần Lạc môtk chút. Trần Lạc gấp gáp nói:
"CMN, Pháp Vương, ngươi đợi ta với.”
Pháp Vương quay đầu lại, mặt ngu ra. Vì sao ngươi lại còn chạy chậm hơn cả ta thế? Pháp Vương vội vàng quay lại, nó nhanh chóng ôm lấy Trần Lạc lên rồi chạy đi, mặc kệ chuyện khóe môi Trần Lạc liên tục giật giật. Thôi được rồi, thôi được rồi, đằng nào thì lát nữa ta cũng phải chạy quay lại, coi như tiết kiệm chút sức lực đi. Khóe môi Pháp Vương nở một nụ cười ranh mãnh. Đôi với Pháp Vương mà nói, trọng lượng của Trần Lạc có thể coi như không có, nó chỉ mất khoảng hơn một tiếng là đã chạy được về tới căn cứ.
Khi sắp về tới căn cứ, Trần Lạc vội vàng nhảy xuống, cứ như này thì hắn không cần mặt mũi nữa hay sao? Hắn trực tiếp dùng hành tẩu hư không đi về tới viện của mình. Có khả năng Bạch Âu vẫn đang ở đó, lúc này cũng chưa tính là muộn. Nhưng khi vào tới nơi, hắn chỉ thấy Ngưng Sương vẫn đang khóc hu hu trong lòng Mễ Lạp, đôi mắt của cô ấy vừa đỏ vừa sưng. Cô vừa xem hết bộ phim Đậu Nga khiến người ta cực kì cảm động, thế nên bây giờ vẫn đang khóc. Mễ Lạp bât lực cười an ủi cô. Trần Lạc bĩu môi, Mễ Lạp à, ngươi dỗ cô ấy làm gì, kệ cho cô ấy khóc có phải là tốt hơn không? Thôi được rồi, trân châu của Ngưng Sương là do dị năng của cô ấy hóa thành. Nếu như để cô ấy khóc nhiều quá thì dị năng sẽ hết sạch mất. Bây giờ hắn còn đang cần Ngưng Sương giúp đỡ gấp đây này. Trần Lạc nói:
“Ngưng Sương, cô đi với ta, cô ăn nhiều bò kho cà chua của ta như vậy, cũng đến lúc cô cần ra sức giúp ta rồi đó.”
Ngưng Sương nức nở đứng dậy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT