Trần Lạc giật mình, biết bay ư? Vậy thì con tang thi đó ít nhất cũng là cấp 10 nha. Cũng không phải tất cả cấp 10 đều có thể bay, nếu kẻ đó không khống chế tốt sức mạnh trong người bản thân thì cũng không bay lên được. Thậm đí có khả năng con tang thi đó là cấp vương cũng nên. Trần Lạc vội vội vàng vàng khoác bộ giáp màu tím lên, sau đó hắn nhanh chóng bay về phía của Pháp Vương. Trước khi rời đi, hắn còn không quên hỏi Mễ Phạn đang nằm trên sofa một câu:
“Mễ Phạn, Mễ Phạn, lần này ta đi có nguy hiểm không?”
Mễ Phạn đang bận dùng điều kiển từ xa của ti vi, nó lắc lắc đầu:
"Không có nha.”
Trần Lạc yên tâm, sau đó hắn nhanh chóng dùng hành tẩu hư không đi nhanh về phía của Pháp Vương. Ngưng Sương hỏi với vẻ kì quái:
"Vì sao hắn lại hỏi ngươi là có nguy hiểm gì hay không?”
Mễ Phạn cười hi hi, cũng không đáp lời cô, sau đó nó chuyển một kênh khác trên ti vi. Bộ phim này rất mua nước mắt của người xem, không phải lần trước ngươi cười nhạo ta hay sao? Mau khóc cho Mễ Phạn ta xem đi, tốt nhất là rơi ra nhiều trân châu một chút. Nếu không phải do Mễ Phạn ta là người lớn không chấp nhặt thì ta đã khiến ngươi có vận đen đủi rơi vào đầu rồi. Pháp Vương chỉ nói vị trí đại khái, thế nên Trần Lạc không có cách nào để có thể dùng hành tẩu hư không đến đúng vị trí bên cạnh nó ngay lập tức được. Bây giờ Pháp Vương đang ở cách Trần Lạc khoảng hơn 1700 dặm một chút, thế nên Trần Lạc phải tốn hơn một nửa lượng dị năng thì mới có thể đi tới nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT