Chẳng qua là do Dư Quang chán sống rồi, chứ hắn ta không phải là đồ ngu. Trần Lạc có thể cho hắn ta ăn đồ nướng thì đã là vượt quá dự liệu của hắn ta rồi. Trần Lạc nhấc Dư Quang lên:
“Đồng bọn của ngươi ở đâu?”
Dư Quang cực kì phối hợp mà đưa Trần Lạc đến một căn nhà. Ở đây có nhất nhiều người lang thang ở tầng thấp sinh sống, gần như tất cả đều là cấp 4 giống Dư Quang, hoặc không thì đều là những người sống sót tàn phế, đang cố gắng thoi thóp những hơi thở cuối cùng. Trước khi Dư Quang đi có để lại một lời nhắc, nếu như hắn ta không quay lại thì mọi người hãy đem tin tức Hừng Đông thành là đồ vô năng truyền ra ngoài. Có người nhìn thấy Dư Quang thì kinh ngạc nói:
“Dư Quang, vậy mà ngươi vẫn còn sống để quay lại ư?”
Nghe thấy động tĩnh, có một nhóm người vội vàng chạy ra. Có người nhìn chằm chằm Trần Lạc, ánh mắt nhìn có vẻ không đứng đắn.
"Nhìn tên tiểu tử kia đi, da hắn ta trắng như thế, nhìn mềm mại như thế, thậm chí còn đẹp hơn cả đàn bà.”
Hai tên ăn mày hôi thối muốn xông lên phía trước động chân động tay. Ánh mắt của Trần Lạc bỗng lạnh đi, hai tên ăn mày đó liền đầu lìa khỏi cổ, dọa cho cả đám người sợ hãi. Trần Lạc dùng một chân đá Dư Quang ngã xuống, hắn ta cao giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT