Rau củ đã héo hết rồi, miễn cưỡng vẫn có thể ăn được. Trần Lạc vẫn thu vào, dù hắn không ăn, thì sau này cũng có thể mang ra giao dịch với người khác. Cũng không phải ai cũng kén ăn như hắn, ngay cả loại rau củ héo úa như vậy, cũng là bảo vật trong mắt người khác.
Còn thịt thì không thể thu được, đã hư thối hết rồi. Tiết trời mùa hè, lại không được bảo quản trong tủ lạnh, quá ba ngày là thịt đã hư thối.
Mễ Lạp tìm thấy một ngăn tủ đựng giò heo, cô cầm một cái giò heo còn đầy lông lên, cố chấp ngửi thử, cuối cùng lại thất vọng, đã bị hư hoàn toàn rồi. Ăn cái móng giò như vậy, đau bụng tiêu chảy vẫn còn tốt chán. Mễ Lạp thở dài một cái, cũng không biết sau này có còn cơ hội được ăn giò heo kho hay không.
Trần Lạc thấy thì cười thầm, nhưng không nói thẳng, muốn tạo cho Mễ Lạp một niềm vui bất ngờ. Trần Lạc nói:
"Đi thôi, chúng ta cần phải đi rồi."
Toàn bộ siêu thị cũng chỉ có lầu hai và lầu ba là có vật tư, những tầng còn lại đều là cửa hàng quần áo, khu vui chơi, nhà hàng, rạp chiếu phim. Mễ Lạp gật đầu. Trần Lạc nói:
"Mễ Lạp, đến nhà ta một chuyến đi, sẵn tiện ăn cơm tối luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play