Đây không phải là bờ biển nơi mà hắn gặp Hải Cơ, mà là bờ biển ở một thành phố khác. Sắc mặt Mạc Tử Du trắng bệch lại, tên Trần lão đại này có phải là người không vậy? Hành trình phải lái xe tốn mất 10 giờ đồng hồ, vậy mà hắn chạy hơn 20 phút đã tưói nơi. Quãng đường này mà đi xe thì tốn biết bao xăng dầu cơ chứ? Mạc Tử Du đem theo Trần Lạc đi tới bên cạnh xác con cá voi, hắn chỉ vào đó rồi nói:
"Chính là ở đây.”
Trần Lạc gật gật đầu, từ xa hắn đã thấy Lăng Sương ngồi trên một hòn đá ở ngay bên cạnh. Lăng Sương đang quay lưng về phía Trần Lạc, cô ấy đang nhìn về phía đại dương rộng lớn. Nghe thấy tiếng động, Lăng Sương quay người, nhìn thấy Trần Lạc. Lăng Sương ngẩn ra, là hắn. Tên khốn này có thể khiến cho người ta biến thành hai bàn tay trắng, trên người không còn gì cả rất đỉnh. Mà hắn ta lại còn có năng lực thần kì là có thể biến mất trong tích tắc nữa chứ. Lăng Sương biết nếu bản thân cô muốn giữ chân Trần Lạc lại là điều không thể nào. Nhỡ đâu hắn ta lại khiến cô trống không chẳng còn gì thì sao? Lại mất mặt thêm lần nữa ư?
Cô phải chạy. Lăng Sương không nói hai lời liền chạy, còn không hề nói một câu dọa dẫm nào cả. Trần Lạc cũng ngẩn ra, tại sao vừa mới nhìn thấy ta liền chạy đi mất thế? Ta vừa mới lộ mặt thôi mà đã có thể dọa cho một tên cấp vương chạy mất dép ư? Mạc Tử Du cũng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn, hắn ta còn tưởng rằng sẽ có một trận đánh nhau diễn ra, mà xác suất Trần Lạc bị giết chết là tương đối lớn. Thế nhưng thật không ngờ, cô gái kinh khủng kia vừa nhìn thấy Trần Lạc đã chạy mất dép rồi ư?

"y, ngươi đừng có chạy mất chứ.”
Vừa thấy Lăng Sương bỏ chạy, Trần Lạc liền lập tức đuổi theo. Lăng Sương này thật sự là một món bảo bối, cô vừa xinh đẹp lại còn vừa có thực lực mạnh nữa. Điều quan trọng nhất là Lăng Sương không hề có sát tâm, cũng không đuổi giết gì hết. Điều này đã phá vỡ nhận thức của trước giờ của Trần Lạc. Những người giống như Hải quy vương hay Hải Cơ đều có sát tâm, mặc dù bọn họ có thể khống chế sát tâm của mình, nhưng mà chắc chắn không phải là thánh mẫu. Nhưng còn Lăng Sương này còn đưa Triệu Tử Ý về bờ biển, đối mặt với sự khiêu khích của đám người Mạc Tử Du cũng không hề làm gì, cô chỉ giết duy nhất Kỷ Nguyên- người dám động chân động tay với cô, còn tất cả những người còn lại cô đều thả đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play