Đại Tráng giải thích nói:
“Thật sự là không gặp được ai mà đại ca. Đại ca, nhanh một chút đi, bây giờ Đại Tráng ta cũng là đại ca rồi, còn có một đám đàn em đợi ta về quản lí nữa cơ.”
Trần Lạc gật gật đầu, sau đó hắn đem viên thuốc trừng mắt thẳng cẳng được bọc trong giấy vệ sinh nhét thẳng vào trong miệng Đại Tráng. Đại Tráng nói:
“Đại ca, vậy ta đi nha, quan hệ của chúng ta không thể để cho người khác phát hiện được đâu.”
Đại Tráng bày ra dáng vẻ như đang tránh né hiềm nghi vậy. Trần Lạc ừm một tiếng, hắn lái xe rời đi trước. Đại Tráng thấy vậy thì nhanh chóng chạt về phía bụi hoa khi nãy. Sau khi nhìn thấy mặt đất bằng phẳng, nó thở phào một hơi. Nhưng mà...
“Tinh thể của ta đâu rồi?”
Đại Tráng đơ người, sau đó nó bắt đầu đào loạn lên giống như phát điên tới nơi. Nhưng mà bất kể là nó đào như thế nào thì tinh thể cũng biết mất rồi, cả cái bụi hoa đều bị nó lật lên một lượt. Hôm qua Đại Tráng vui vẻ bao nhiêu thì bây giờ nó đau khổ bấy nhiêu. Đại Tráng lẩm bẩm nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play