Khóe môi Trần Lạc giật giật, phong lôi thiểm ư? Đây là cái tên do Trần Lạc đặt. Đây không phải là ăn gian à? Không được, ta không thể thua một con chó được, hắn vừa không thể dùng hành tẩu hư không, mà vừa không thể không đuổi kịp Pháp Vương được. Tròng mắt Trần Lạc khẽ đảo, có rồi. Pháp Vương đang định chạy thẳng vào căn cứ, đón nhận lấy cái ôm của sự thắng lợi thì đột nhiên chó biến mất. Pháp Vương lại quay về điểm xuất phát. Pháp Vương ngẩn ra, có chuyện gì vậy? Cơ thể nó bị trục xuất hư không ư? Đợi đến khi Pháp Vương quay về đến căn cứ thì đã thấy Trần Lạc ung dung dựa vào tường.
“Pháp Vương, ngươi thua rồi nha.”
Pháp Vương gấp gáp nói:
"Ngươi chơi đểu, ngươi dùng trục xuất hư không lên người ta.”
Mặc dù Trần Lạc nghe không hiểu, nhưng hắn và Pháp Vương có tâm linh tương thông, thế nên hắn vẫn biết Pháp Vương muốn nói gì. Trần Lạc cười hi hi:
"Ngươi chỉ nói không cho ta dùng hành tẩu hư không, chứ ngươi có nói không cho ta dùng trục xuất hư không đâu? Hơn nữa ngươi còn dùng kỹ năng đó, người ăn gian chơi xấu là ngươi thì có.”
Đúng thật là từ đầu bọn họ không hề nói không cho dùng trục xuất hư không, nhưng mà chẳng nhẽ chuyện này còn cần phải nói hay sao? Rõ ràng là hắn chơi ăn gian, nhưng Pháp Vương cũng chẳng biết nên làm thế nào cả. Đôi mắt Pháp Vương rưng rưng nước mắt, nó tưởng rằng có lẽ hắn ta sẽ không vì 100 điểm tích lũy mà chơi ăn gian đâu, nhưng thật không ngờ, là nó đề cao hắn rồi. Trận này là do nó còn quá non trẻ, Trần Lạc thắng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT